Mục lục
Truyện: Đỉnh cấp Tông Sư - Tô Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Còn Huyền Sơ Tình lại hỏi: “Tại sao?”  

 

“Phía trước có nguy hiểm. Mặc dù cô đây hy vọng cái tên tự đại, chẳng là cái thá gì đây chết sớm siêu sinh sớm, nhưng cô Huyền là người vô tội”, Ninh Khinh Khinh trừng mắt nhìn Tô Minh, lên tiếng.  

 

“Phía trước có nguy hiểm?”. Ánh mắt Huyền Sơ Tình chợt loé lên, cô ta không hề cảm nhận được.  

 

“Có, tôi chắc chắn, bản thân tôi có phương pháp riêng, cảm giác đối với nguy hiểm rất nhạy cảm”, Ninh Khinh Khinh gật đầu thật mạnh.  

 

“Chắc không phải thành chủ Mai Tiên lại cho cô chí bảo gì rồi chứ?”, Tô Minh chế nhạo một câu, lại còn bản thân có phương pháp?  

 

“Cái rắm, anh…”, Ninh Khinh Khinh lập tức bị đoán trúng, có chút ngượng ngùng, căm phẫn trừng mắt nhìn Tô Minh.  

 

“Đi, tiếp tục đi lên trước”, Tô Minh lại kéo Huyền Sơ Tình, qua mặt Ninh Khinh Khinh, ừ, tiếp túc đi về theo hướng phía trước.  

 

Phía trước có nguy hiểm?  

 

Bốn con oán thú ẩn nấp đang mai phục trên cây.  

 

Một con là cấp năm hậu kỳ.  

 

Ba con là cấp năm trung kỳ.  

 

Đây cũng được xem là nguy hiểm?  

 

Trước khi Ninh Khinh Khinh cảm nhận được phía trước có nguy hiểm thì anh đã phát hiện từ sớm rồi.  

 

Là tặng điểm tích luỹ tới cửa mà, không phải sao?  

 

Có lý nào anh lại bỏ qua?  

 

Thế nhưng, suy nghĩ ngăn mình và Huyền Sơ Tình đi về phía nguy hiểm của Ninh Khinh Khinh lại khiến Tô Minh có chút kinh ngạc, mặc dù em gái Khinh Khinh có chút độc miệng, rất phiền phức, nhưng tấm lòng quả thật lương thiện.  

 

“Tên khốn, anh muốn dẫn cô Huyền cùng đi đến chỗ chết sao?”, Ninh Khinh Khinh tức giận đến mức suýt thổ huyết.  

 

Tô Minh và Huyền Sơ Tình không quan tâm cô ta.  

 

Hơn nữa, dường như là cố ý khiến người ta tức giận vậy, tốc độ của Tô Minh lại càng nhanh hơn.  

 

Ninh Khinh Khinh do dự một lát, nhưng vẫn cắn răng tiếp tục đi theo.  

 

 

 

.  

 

Ninh Khinh Khinh do dự một lát, nhưng vẫn căn răng tiếp tục đi theo.  

 

Không muốn tiếp tục chiến với cô ta nữa phải không?  

 

Càng khốn nạn hơn!  

 

"Tô Minh, anh lại dám coi thường bổn tiểu thư à?", Ninh Khinh Khinh giận dữ quát lên.  

 

Được rồi, cô gái này lại bắt đầu có suy nghĩ kỳ quặc rồi đây.  

 

"Không để ý đến cô ta, chúng ta tiếp tục đi", Tô Minh nó với Huyền Sơ Tình, kéo bàn tay nhỏ của cô ta, tiếp tục thong dong đi tới.  

 

"Đồ khốn, đồ khốn siêu cấp, quá kiêu căng rồi, không coi ai ra gì, sao vẫn chưa gặp phải anh Phù Dịch chứ?!", Ninh Khinh Khinh lúc này đặc biệt muốn gặp được Phù Dịch. Để Tô Minh gặp phải Phù Dịch, cho Tô Minh biết người còn có người giỏi hơn, trời còn có trời cao hơn, tỏ vẻ cái rắm gì chứ?  

 

Tiếp theo.  

 

Lại gặp phải mấy con oán thú, thực lực đều không mạnh, cho em gái Sơ Tình luyện tập.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK