“Máu tươi của mình, không, là kho tàng huyết mạch có thể hấp thụ năng lượng”, nhịp tim của Tô Minh bắt đầu điên cuồng gia tăng!!!
Kho tàng huyết mạch khủng bố như vậy sao?
Lại có thuộc tính cắn nuốt năng lượng?
Tại sao trước đây bản thân lại không phát hiện ra sự việc này?
“Xem ra, kho tàng huyết mạch có thể thôn tính năng lượng của ngoại vật, nhưng năng lượng ngoại vật này phải là năng lượng cấp cao, trước đó mình chưa từng gặp phải năng lượng cấp cao bao giờ”, Tô Minh đoán được bảy tám phần.
“Những cỗ quan tài huyết đồng này có lẽ đều là của quý, là báu vật không thể tưởng tượng nổi. Chúng chứa đựng năng lượng cấp cao đáng sợ ngoài tầm hiểu biết hiện tại của mình, bởi vậy, kho tàng huyết mạch mới có dấu hiệu kích động, sự phấn khích này đại diện cho khát vọng, nó khao khát muốn nuốt chửng những năng lượng cấp cao này”.
Không hề do dự.
Tô Minh lại đột nhiên cắn ngón tay, tạo thành một vết thương lớn, hơn nữa, anh cố ý điều chuyển chân khí xé rách vết thương, giữ cho vết thương nứt ra, không thể lập tức hồi phục lại.
Sau đó, anh đặt ngón tay của mình lên chiếc quan tài huyết đồng bên dưới.
Vừa đặt lên.
Trong phút chốc, anh cảm nhận được toàn bộ máu từ vết rách trên ngón tay và máu trong cơ đang liên kết với nhau, hình thành nên một kênh cắn nuốt năng lượng.
Một luồng năng lượng cuồn cuộn lớn mạnh đến mức anh không thể diễn tả bằng bất kỳ từ ngữ nào từ những chiếc quan tài huyết đồng bắt đầu bị chính kho hàng huyết mạch cắn xé.
Năng lượng dồi dào này cực kỳ tinh khiết, gần như thuần khiết, quả nhiên là sự tồn tại càng cao cấp hơn.
Với loại năng lượng khác biệt này cho dù chỉ là một giọt cũng có thể giúp bản thân đột phá, ba giọt có thể khiến bản thân tăng vọt tới tự phát nổ.
Nhưng kho tàng huyết mạch lại giống như một hố đen, nuốt chửng không ngừng.
Tô Minh cảm giác mình như đã nuốt cả Thái Bình Dương vào bụng, nhưng lại không cảm thấy khó chịu hay trướng căng.
Khi kho tàng huyết mạch của anh điên cuồng thôn tính thì bằng mắt thường cũng có thể thấy ánh sáng của những chiếc quan tài huyết đồng dưới đất đang dần mờ đi từng chút từng chút.
Mỗi một dòng phù văn cổ xưa và loang lổ nhiều màu trên những chiếc quan tài đều trở thành khe rãnh và kênh dẫn năng lượng đầu vào cho kho tàng huyết mạch.
Màu đỏ tươi trên quan tài huyết đồng càng ngày càng nhạt.
Không chỉ như vậy, lực hấp dẫn đáng sợ phát ra từ chiếc quan tài cũng đang dần yếu đi.
Cho đến 15 phút sau.
Nguồn sức mạnh khủng bố đã biến mất hoàn toàn.
Tô Minh dễ dàng đứng lên.
Trong lúc anh đứng lên thì 49 quan tài màu đồng đỏ ở dưới lòng đất lập tức hóa thành bột vụn và các mảnh vỡ, dường như vừa trải qua hàng trăm triệu năm phong hóa.
“Kho tàng huyết mạch của mình đã hấp thụ sạch sẽ toàn bộ năng lượng ẩn chứa trong 49 cỗ quan tài này mà không để lại một chút năng lượng nào, dã man thật”, khóe môi Tô Minh giật giật.
“Nhưng dường như bản thân mình chẳng có thu hoạch gì mà đều bị kho tàng huyết mạch nuốt trọn”.