Cơ Văn Phong hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu, khẽ chắp tay với không trung: “Liên huynh!”
“Ừm!”, một người đàn ông trung niên mặc áo bào tím xuất hiện một cách quỷ dị từ giữa không trung, dáng vẻ có chút tang thương, ông ta thở dài một hơi, gượng cười khổ.
Ông ta tên là Liên Tư.
Là tông chủ của Thái Nhất Tông, một trong bốn thế lực đứng đầu của Huyền Linh Sơn.
Địa vị tương đối cao.
Sở dĩ ông ta có mặt tại đây là vì Cơ Văn Phòng vừa từ bán bộ đoạt mệnh tiến vào cảnh giới đoạt mệnh chân chính, là một trong tứ siêu của Huyền Linh Sơn, cũng không thể ngoảnh mặt làm ngơ.
Phải biết rằng, cho dù là Thái Nhất Tông thì trên thực tế cũng chỉ có một mình Liên Tư ông là cảnh giới đoạt mệnh mà thôi.
Ngay tại khoảnh khắc Cơ Văn Phong đột phá, ông ta liền tìm tới, muốn mời ông ta tới Thái Nhất Tông luận đạo luận võ.
Đây là đang muốn lôi kéo.
Có một cảnh giới đoạt mệnh trấn thủ, cho dù sau này nhà họ Cơ tại Huyền Linh Sơn không thể trở thành tứ siêu nhất đẳng, nhưng rõ ràng cũng cao hơn nửa bậc so với các thế lực hàng đầu bình thường khác, xứng đáng để lôi kéo.
Vừa rồi, ông ta và Cơ Văn Phong ẩn trốn trên bầu trời, bàn bạc một số chuyện.
Kết quả là tính mạng của Cơ Nhất Phàm gặp phải nguy hiểm, Cơ Văn Phong mới ra tay, không ngờ, Cơ Văn Phong lúc này lại kéo mình vào vũng nước đục này...
Ông ta cũng chỉ có thể đứng ra.
Nếu không sẽ không còn khả năng lôi kéo Cơ Văn Phong nữa.
“Tiểu huynh đệ, lão phu là Liên Tư, tông chủ của Thái Nhất Tông, không biết có thể nể mặt tôi lần này được không?”, Liên Tư nhìn hướng Tô Minh nói, giọng điệu cũng khá khách sáo.
Trời ơi!
Quá nhiều người đang có mặt phải tê dại da đầu…. lại tới một người nữa?
Lại có thể hấp dẫn hai lão quái vật siêu cấp cảnh giới đoạt mệnh tới?!!! Đúng là một cảnh tượng khó gặp! Cho dù là tất cả các thế lực của Linh Huyền Sơn cộng lại cũng chỉ có một sự tồn tại ở cảnh giới đoạt mệnh?
Trước mắt lại có hai vị.
“Không thể”, nhưng điều đáng kinh ngạc là Tô Minh căn bản không hề cân nhắc hay dao động, mà một lần nữa lắc đầu, anh liếc Cơ Văn Phong và Liên Tư một cái: “Người, tôi giết chắc rồi!”
Lời này vừa vang lên.
Đột nhiên, thân hình của Tô Minh chuyển động, như thể dịch chuyển tức thời, trực tiếp đứng trước người Cơ Nhất Phàm, giơ tay vung nắm đấm tới.
Một quyền này đã khóa chặt Cơ Nhất Phàm.
Mà đồng thời khi cú đấm được tung ra, Cơ Nhất Phàm không thể hé miệng, cả người hắn như bị giam cầm, không thể cử động, tế bào toàn thân dường như đã trở thành tế bào chết.