Mặt hồ bắt đầu dao động với biên độ lớn hơn.
Không thể kiên trì nổi nữa.
“Mở ra cho ta!”, Tô Minh lại một lần nữa tung quyền.
Sau đó.
Mặt hồ sụp đổ.
Trũng xuống.
Một lỗ hổng xuất hiện.
Thế giới bên ngoài bao trùm trong sự tĩnh mịch….
Hàng loạt ánh mắt ngây dại, kinh hãi.
Đặc biệt là thành chủ Mai Tiên!
Cho dù bản thân thành chủ Mai Tiên muốn cưỡng ép đập mở mặt hồ kia cũng rất khó làm được!
Tô Minh lại dễ dàng làm được, trước sau chỉ mất vài nhịp thở mà thôi.
“Không lẽ, thực… lực của tên nhóc này, đã đạt tới cảnh Tiên Hoàng?”, thành chủ Mai Tiên tự đáy lòng nghĩ.
Cảnh giới Tiên Nhân tầng sáu lại sở hữu lực chiến đấu của Tiên Hoàng? Điều này thực sự có khả năng sao?
“Sơ Tình, Khinh Khinh, ngày sau gặp lại”, Tô Minh chắp tay chào, thân hình chớp mắt liền biến mất ở cửa động.
“Chúng ta cũng ra ngoài thôi”, Huyền Sơ Tình cùng Ninh Khinh Khinh bốn mắt nhìn nhau, sau đó đồng thời mở lời.
Cả hai người đều đột nhiên cảm thấy cuộc thi bí cảnh thật vô vị.
Thân hình hai người phụ nữ chớp động, cũng tiến vào cửa động trên mặt hồ.
Một lúc sau.
Tô Minh, Huyền Sơ Tình, Ninh Khinh Khinh bất ngờ xuất hiện ở thế giới bên ngoài, trên sân võ đạo trước sảnh khách.
“Chị, anh rể, mọi người thật ngầu!”, Lạc Ngưng Nhi kích động không thôi, trực tiếp lao thẳng lên trên, trong nháy mắt ôm chầm Huyền Sơ Tình, ôm chặt lấy người cô.
Còn Tô Minh việc đầu tiên muốn làm là rời đi.
Vô cùng sốt sắng…
Nhưng trong lúc yên tĩnh, nhà họ Phù do Phù Thông Hải dẫn đầu đã hình thành một vòng vây bao vây Tô Minh.
“Ý gì đây”, Tô Minh sầm mặt lại, ngước mắt lên nhìn Phù Thông Hải.
“Chàng trai! Cậu không nên giết Phù Dịch”, Phù Thông Hải trầm giọng nói nhưng đầy sát ý. Cái chết của Phù Dịch dường như đã chấm dứt hy vọng ở thế hệ mới của nhà họ Phù, vì vậy thù này nhất định phải báo.
Tô Minh không nói gì, cũng không phản bác và cũng không muốn nhiều lời.
Anh rất sốt ruột! Bởi vì Ly Nhi vẫn đang đợi anh.