Thế nên, Tô Minh ra dấu im lặng với Huyền Diễm Thiên Lan, sau đó, khẽ quay đầu, nhìn về phía thanh kiếm bên cạnh.
Anh nắm lấy chuôi kiếm của thanh kiếm này theo bản năng.
Sau đó...
“Xoẹt!”, khi Tô Minh vừa nắm lấy chuôi kiếm, thanh kiếm giống như bừng tỉnh sau giấc ngủ say, đột nhiên sáng bừng lên, kiếm vận thành một đường, kiếm hà bao phủ, kiếm lôi cuồn cuộn.
Hiệu ứng hình ảnh cực kỳ cường điệu.
Cường điệu đến mức, cả thế giới, vạn vật dường như trở thành một thanh kiếm.
Như thể kéo tất cả mọi người vào thế giới kiếm đạo.
Toàn bộ Vô Lượng kiếm thành đều đang gào thét.
Tất cả đều đang gào thét.
Tất cả đều chấn động do rung động của thanh kiếm này, tất cả đều cộng hưởng.
“Không ổn!”, khuôn mặt xinh đẹp của Huyền Diễm Thiên Lan tràn đầy vẻ kinh hãi và không cam lòng. Bởi vì cô ta ở quá gần thanh kiếm đó, bây giờ, cô ta chỉ cảm giác thanh kiếm đó bạo phát ra kiếm đạo trảm ý không thể tưởng tượng nổi, mà cô ta, là người đứng đầu mũi sào.
Huyền Diễm Thiên Lan cố gắng vận hành Hồng Mông Thể.
“Bùm...”
E là Hồng Mông Thể vốn mới đang ở giai đoạn thứ nhất đã phải chịu kích thích sinh tử, đột nhiên lại bạo phát lớn mạnh vào lúc này, đạt đến giai đoạn thứ hai.
Có thể gọi là biến chất, đến cả huyết mạch của cô ta cũng bị Hồng Mông hóa rồi.
Thế nhưng…
Vẫn chưa đủ, cô ta vẫn bị trọng thương như cũ.
Hồng Mông Thể gần như bị tan vỡ bởi tác động của kiếm mang từ thanh kiếm đó.
Còn có cả thân thể Vạn Hoa Tiên kia nữa, không dễ gì mới phá được Thân thể Vạn Hoa Tiên ngưng tụ kia thành trăm mảnh, gần như toàn bộ Vạn Hoa tiên nguyên đều bị dùng làm lá chắn phòng ngự vì muốn chắn lại kiếm mang này, theo đó cũng bị nghiền nát.
Giữa lúc sinh tử, Huyền Diễm Thiên Lan thi triển rất nhiều chiêu thức, át chủ bài, cô ta còn dùng cả Hồng Mông Hỏa đã tiến hóa cấp Bất Diệt Hỏa đỉnh phong...
Tuy vậy, Huyền Diễm Thiên Lan vẫn bị trọng thương!
Trọng thương đến mức sắp chết!
Lại một lần nữa bị tổn thương đến căn cơ.
Đạo tâm của Huyền Diễm Thiên Lan, giờ phút này, dường như cũng tan ra, cô ta không cam tâm, thật sự không cam tâm, có trời mới biết cô ta ôm lấy bao nhiêu tự tin và kỳ vọng? Ai mà ngờ, những thứ đó lại chẳng là cái thá gì...
Vận Mệnh kiếm thể mà cô ta vô cùng tự tin, đó là Vận Mệnh kiếm thể đó, vậy mà cũng không thể nào lại gần thanh kiếm kia. Thế mà Tô Minh tùy tiện là có thể tiếp xúc với thanh kiếm đó, thậm chí còn có thể nhẹ nhàng cầm thanh kiếm đó, rồi đánh thức nó!
Dựa vào cái gì chứ?
Huyền Diễm Thiên Lan cô ta kém hơn Tô Minh sao?