Mục lục
Truyện: Đỉnh cấp Tông Sư - Tô Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Không!”, Lạc Ngưng Nhi gần như sắp ngất đi, sợ cái gì thì cái đó đến.  

 

“Hơ hơ…”, ngược lại Huyền Tinh Bình cười khẩy, cảm thấy rất sung sướng, bà ta nghĩ nếu Nhạc Diễn và Huyền Thi Yến có được di tích đó thì không còn gì bằng. Có lẽ bà ta không muốn nhìn thấy Tô Minh và Huyền Sơ Tình may sẵn áo cưới cho người khác, nhưng làm cho Huyền Thi Yến và Nhạc Diễn thì lại khác.  

 

Đặc biệt bà ta còn muốn nhìn thấy cảnh Nhạc Diễn dạy dỗ Tô Minh.  

 

Không lâu sau.  

 

“Đó chẳng phải là Huyền Sơ Tình và tên kia sao?”, đi theo Nhạc Diễn đến gần, Huyền Thi Yến hơi ngạc nhiên, mắt trợn to, trùng hợp thế cơ? Sau đó thì lại cảm thấy vui mừng tột độ.  

 

Đến lúc giễu võ dương oai rồi.  

 

Đến lúc bắt nạt người khác rồi.  

 

Cũng đến lúc trút giận rồi.  

 

Thậm chí đáy mắt Huyền Thi Yến còn lóe lên tia sáng lạnh lẽo, nơi này là bí cảnh Mai Tiên, không ai có thể can thiệp vào, thế có phải họ có thể giết luôn Huyền Sơ Tình không?  

 

“Không ổn!”, Huyền Sơ Tình cũng nhìn thấy Nhạc Diễn và Huyền Thi Yến đang đến gần, sắc mặt cô ta hơi thay đổi.  

 

Sao lại trùng hợp đến thế?  

 

Còn là sự trùng hợp xui xẻo nữa chứ.  

 

Thực lực của cô ta hẳn là có thể mạnh hơn Huyền Thi Yến một bậc nhưng cũng không nhiều, nếu phải giao đấu với nhau thật thì dù có thể chiếm lợi thế nhưng vẫn sẽ bị Huyền Thi Yến quấn chặt lấy, thắng thua quyết định ở trong tay Tô Minh và Nhạc Diễn.  

 

Mặc dù trước đó Tô Minh đã thể hiện thực lực có thể giết ba oán thú cấp bốn đỉnh phong trong tích tắc.  

 

Nhưng nếu nói thực lực của Tô Minh có thể so bì với Nhạc Diễn, chắc chắn Huyền Sơ Tình cũng không tin.  

 

Dù sao thì Nhạc Diễn cũng đến từ Thái Hoa Động Thiên, tên tuổi quá lớn, huống gì cảnh giới bán bộ Tiên Tôn cũng khá kinh người.  

 

“Mong là họ đừng phát hiện ra lối vào di tích, như thế xác suất xảy ra xung đột sẽ giảm xuống”, Huyền Sơ Tình thầm nghĩ.  

 

“Cô Sơ Tình, cậu Tô, đã lâu không gặp”, Nhạc Diễn vẫn nở nụ cười ấm áp, rạng ngời, vô cùng tự tin, chắp tay với Tô Minh và Huyền Sơ Tình.  

 

Nói rồi ánh mắt xuyên qua Tô Minh và Huyền Sơ Tình nhìn về phía vách núi.  

 

Sau đó.  

 

Mắt hắn sáng lên.  

 

“Ôi, lối vào di tích giấu trong tầng mây ở vách núi?”, thị lực của Nhạc Diễn rất tốt, ít nhất tốt hơn Huyền Sơ Tình nghĩ, vừa thoáng qua đã nhìn ra.  

 

“Chết tiệt!”, gương mặt xinh đẹp của Huyền Sơ Tình trở nên u ám, trong lòng chùng xuống. Chết tiệt, nhìn ra rồi?  

 

Rắc rối rồi!  

 

Sức hấp dẫn của di tích trong bí cảnh Mai Tiên này rất lớn.  

 

Cô ta dám chắc Nhạc Diễn đã có ý nghĩ tham lam cũng hợp tình hợp lý.  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK