“Lão Trang, Trì Chân Phong không dám”, trên mặt Trì Chân Phong có chút chua xót, nếu như Hình Lăng thật sự không tuân theo quy tắc, bởi vì ghen ghét mà mất đi lý trí, ra tay trong Kiếp Trì và bị mọi người thấy thì Hình Lăng coi như xong. Dù Hình Lăng chiếm được thứ hắn ta muốn, nhưng khi hắn ta ra khỏi Kiếp Trì, cũng sẽ bị đánh chết, thậm chí là sống không bằng chết. Chưa nói tới ai khác, chỉ cần một mình lão Trang thôi cũng đủ rồi, vậy nên tội gì phải làm việc ngớ ngẩn thế!
Hơn nữa, nếu Hình Lăng thật sự ra tay làm hỏng chuyện Tô Minh hấp thu tinh hoa trong ao, vậy thì Tô Minh sẽ gặp nguy hiểm. Đây là một hành động vừa hại mình hại người!
Nếu vì sự ghen ghét và bất chấp quy tắc của Hình Lăng mà hành trình tiến vào Kiếp Trì của Tô Minh không được hoàn mỹ, thì dù là Trì Chân Phong cũng sẽ cảm thấy vô cùng đáng tiếc.
Dù sao, tư chất võ đạo của Tô Minh đã đạt tới mức khiến ai cũng tự ti đến muốn tự sát. Huống chi bây giờ Tô Minh còn là đệ tử của Kiếp Tông, thậm chí tương lai còn trở thành người đàn ông của con gái mình.
Trì Chân Phong không nhịn được siết chặt nắm tay, cũng hối hận muốn chết, đáng lẽ không nên để Hình Lăng đi vào!
“Hình Lăng, mong rằng con tự hiểu, không nên mắc sai lầm. Không thì sẽ chẳng ai cứu được con đâu”, Trì Chân Phong nhìn chằm chằm vào Hình Lăng trong Kiếp Trì, nhỏ giọng nói.
Nhưng đúng lúc này…
“Ha ha…”, đột nhiên, dưới hàng tỷ đôi mắt, lại ánh lên cảnh Hình Lăng rút kiếm ra.
Đúng vậy, trong tay Hình Lăng chợt xuất hiện một thanh kiếm sắc lạnh thấu xương, cực kì sắc bén. Hình Lăng cầm thanh kiếm đó trong tay, dường như đã dung hợp với nó. Ngay khi hắn ta rút kiếm ra, khí thế cả người chợt trở nên tràn ngập sát khí giống như bước ra từ trong biển máu. Lại nhìn gương mặt của Hình Lăng, nó đã vặn vẹo đố kỵ một cách đáng sợ.
“Tao đây không kiếm được cái gì, vậy mà mày vẫn đang hấp thu, dựa vào cái gì chứ? Tao khó chịu thì mày cũng đừng hòng được yên ổn! Thiên tài, ha ha…”, Hình Lăng nghiến rang nghiến lợi lạc cả giọng gào, hoàn toàn không sợ Tô Minh nghe thấy được, đơn giản là vì Tô Minh đang hấp thu tinh hoa từ Kiếp Trì. Lúc này, Tô Minh rất yếu, không thể để ý đến cái khác. Dù Tô Minh có nghe thấy được thì cũng không dám có hành động gì, nếu có sẽ bị cắn trả cực kì nghiêm trọng, vì thế bây giờ Tô Minh chẳng khác nào con cá nằm trên thớt, không phải sao?
Bên ngoài Kiếp Trì rất yên tĩnh, ai nấy đều căng thẳng, im lặng như tờ.
Không ai ngờ được chuyện này sẽ xảy ra.
Bởi vì, chẳng ai nghĩ rằng Hình Lăng sẽ không hấp thu được chút tinh hoa nào từ Kiếp Trì, nếu hắn ta có thể hấp thu được một chút thì chắc đã chìm trong tu luyện rồi. Đương nhiên sẽ không để ý được nhiều, càng không ghen ghét Tô Minh đến mất đi lý trí!
Nhưng chuyện khó tin ấy lại xảy ra. Hình Lăng không hấp thu được chút tinh hoa nào, mà Tô Minh lại bội thu.
Chỉ có thể nói, Tô Minh quá mạnh, quá yêu nghiệt, cũng quá xui xẻo.
Kế tiếp.
“Này thì hút! Chết đi cho tao!”, Hình Lăng bỗng hét lên, giơ kiếm trong tay lên, chém về phía Tô Minh. Hắn ta thật sự ra tay, không hề kiêng dè chút nào, sử dụng hết cả kiếm pháp lẫn kiếm nguyên... Vả lại, tuy Hình Lăng cũng coi thể tu là chính, nhưng bên cạnh đó cũng là khí tu, mà còn rất có tư chất ở mặt này. Lúc này ra tay, hắn ta đều đã dùng hết tất cả sức mạnh và tiên nguyên mà mình có.
Có thể nói là dốc hết sức lực.
Vô cùng độc ác.
Có vẻ hắn ta không chỉ muốn phá hoại quá trình hấp thu tinh hoa của Tô Minh, mà còn muốn đánh lén, giết luôn Tô Minh.