Hóa thành một một ngọn lửa màu máu.
Lao về phía Côn Văn.
Đúng.
Côn Văn có tấm kính kia.
Nhưng sau khi ngăn lại tác động từ vụ tự nổ của lão Ngưu cũng đã không còn hoàn hảo vô khuyết nữa mà rõ ràng, đã xuất hiện một vài vết nứt.
Chắc chắn không thể ngăn chặn lần tự nổ này nữa.
Cửu Diễm Chu Tước khẳng định.
“Không!”, Huyết Vu Hổ huyết lệ lăn dài trên gò má, rống lên đau đớn, dường như đã nhập ma, các đòn tấn công dần mất trật tự, điên cuồng công kích.
“Bùm"
Cửu Diễm Chu Tước, tự nổ.
Tự nổ ngay trước thân Côn Văn.
Lần này.
“A!”, Côn Văn thống khổ hét lên một tiếng, thân thể to lớn kia trực tiếp bị vỡ nát 1/5, đây còn là được kính Côn U- chí bảo hỗn độn hạ phẩm giúp hắn chống đỡ 70% năng lượng bùng phát từ cơn tự nổ kia.
Côn Văn gần như ngất đi vì cơn đau dữ dội ập tới này.
“Đập tan trận pháp phòng ngự kia!”, nhưng bên tai lại văng vẳng giọng nói lạnh lẽo không cho phép nghi ngờ của Đại Đạo.
Tiếng gầm của Côn Văn vừa vang lên liền im bặt, cơ thể khổng lồ vô hạn tràn ngập thương tổn nặng nề kia trực tiếp bị Hỗn Hộn Li Hỏa xé nát thành hư vô.
Quá đáng sợ.
Một kích mất mạng!
Một kích mất mạng chân chính!
Sự xuất hiện đột ngột của Diệp Mộ Cẩn khiến toàn bộ Chiến Uyên trong nháy mắt đều ngưng đọng lại, giống như thời gian ngừng trôi.
Bất luận là Đạm Đài Vô Tinh hay Thân Đồ Qua đang trong trận chiến sinh tử, cuộc giao tranh giữa Huyết Vu Hổ cùng Thẩm Thương Khung và hơn chục học viên của học viện Tiên Lạc, bao gồm hàng trăm thanh niên cường giả của hoàng triều Bất Tử và Hoàng Tuyền Điện, liên minh Hoang Thần, giờ phút này đều đồng nhất dừng tay.
Không hẹn mà gặp đều thừ người nhìn về phía Diệp Mộ Cẩn.
Không còn cách nào khác, một vị Đại Đế bỗng nhiên giáng lâm.
Còn là một vị Đại Đế mới hơn hai mươi tuổi, quá thực là một chuyện quá điên rồ...
Ngay cả Tùy Y Nhân cũng ngơ ngác ngẩng đầu nhìn sang Diệp Mộ Cẩn, trong mắt đầy kích động cùng tinh thần chiến đấu sôi trào.