Còn Tống Kình Thương thì sao? Cả người hắn ta xụi lơ dưới đất, chỉ biết lắc đầu lắc đầu rồi lại lắc đầu! Sao có thể chứ? Chuyện này không thể nào xảy ra được! Tống Kình Thương giống như bị doạ đến mức thần kinh không còn bình thường rồi!
“Đáng chết!”. Trái lại là Hồng Kỳ, tốc độ phản ứng xem như khá nhanh, thấp giọng mắng một câu, sắc mặt vô cùng khó coi, hắn quay người muốn chạy đi. Cho dù hắn là tên ngốc cũng hiểu được rằng Tô Minh căn bản là giả heo ăn thịt hổ, thực lực của của anh quả thực mạnh đến mức không thể tin được, bởi vì anh có thể dễ dàng giết Dương Điều chỉ với một quyền trong tích tắc như thế, ít nhất chính Hồng Kỳ cũng không thể làm nổi, càng đừng nói đến lúc Dương Điều bị giết chết, Hồng Kỳ cũng mơ hồ cảm nhận được lực chấn động từ cú quyền hai 250 triệu kg kia của Tô Minh, nếu lúc này không chạy thì hắn chắc chắn là mất não rồi.
Hồng Kỳ dùng đến thân pháp mạnh nhất từ xưa đến nay của mình.
Thậm chí, còn vận toàn bộ chân khí đến chân mình.
Lại tăng thêm một chút ý cảnh mà mình lĩnh ngộ được.
Dùng hết sức mình chuẩn bị tăng tốc!
Chỉ để chạy trốn, để sống sót!
Thế nhưng…
Thân hình hắn vừa động còn chưa kịp thở được một hơi!
“Chạy cái gì?”, Tô Minh lại giống như ma quỷ, đứng ở trước mặt đối thủ đầy quỷ mị, chặn lại đường trốn thoát của Hồng Kỳ.
Thật kinh khủng!
Rõ ràng mới vừa nãy, chẳng phải Tô Minh còn cách hắn cả trăm mét sao?
Sau đó… Không cần thời gian sao? Thuấn di sao? Sao có thể nhanh như vậy?
Thân thể Hồng Kỳ đã lạnh như băng rồi, cứ như đã rơi vào hầm băng chết chóc.
Hồng Kỳ sững sờ ở đó giống như đã hoàn toàn mất hồn, biến thành kẻ ngốc.
Nhưng trong nháy mắt…
“Đại Thiên Dương Phân Cốt Thủ!”, đột nhiên Hồng Kỳ rống lên, khí tức thay đổi cực hạn, hắn nâng tay lên, hào quang cả vạn trượng, sắc tím ngập trời, bắt lấy về phía Tô Minh.
Vừa nãy, quả thật Hồng Kỳ đã mất hồn, nhưng, cứ thất thần rồi mất hồn, cuối cùng cũng không thể thất thần mãi được, thoáng chốc hắn đã phản ứng lại. Hồng Kỳ rất thông minh, sau khi phản ứng lại thì vẫn tiếp tục giả vờ mình thất thần, rồi hắn lại đột nhiên ra tay, ý đồ khiến Tô Minh trở tay không kịp, giành được một con đường sống.
Thế nhưng.
Hồng Kỳ nghĩ nhiều rồi.