Mục lục
Truyện: Đỉnh cấp Tông Sư - Tô Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Do cuộc thi lần này không có nhà họ Lam, chỉ có bảy gia tộc, cho nên trong vòng thứ nhất này, bảy đại gia tộc sẽ có một gia tộc may mắn được vào thẳng vòng trong”, Kỷ Thọ Niên tiếp tục nói.  

 

Đương nhiên, gia tộc này không thể là nhà họ diệp và nhà họ Nguỵ.  

 

Hai nhà này đều tự nguyện quyết đấu.  

 

Vòng thứ nhất, hai nhà tham gia quyết đấu.  

 

“Bây giờ, chư vị gia chủ, có thể phái người lên đây rút thăm rồi”, ánh mắt già nua của Kỷ Thọ Niên quét qua đám người Cơ Thương Hải, Diệp Mộ Cẩn, Nguỵ Chấn Phong.  

 

Nguỵ Chấn Phong và Diệp Mộ Cẩn đều không phái người đi lên rút thăm.  

 

Bốn người Cơ Thương Hải, Công Tôn Hạ, Phùng Chí Đằng, Hoàng Nhuận Dương, Dư Thủ Lâm đều đã phái người đi lên vui vẻ bốc thăm.   

 

Bốn nhà bọn họ đều biết, trong cuộc thi đấu giao lưu năm nay, bọ họ chỉ là nhân vật phụ.  

 

Nhân vật chính chỉ có nhà họ Diệp và nhà họ Nguỵ.  

 

Cho nên tâm trạng rất ôn hoà.  

 

Bốc được thăm may mắn chính là Công Tôn Hạ.  

 

Sau đó.  

 

Nhà họ Cơ đối đầu với nhà họ Dư.  

 

Nhà họ Phùng đối đầu với nhà họ Hoàng.  

 

Thêm nhà họ Diệp đối đầu với nhà họ Nguỵ.  

 

Vòng loại có tổng cộng ba trận đấu, coi như đã được sắp xếp xong.  

 

“Trận thứ nhất của vòng một, viện võ đạo nhà họ Cơ đấu với viện võ đạo nhà họ Dư, bắt đầu”, giọng nói của Kỷ Thọ Niên to hơn, bầu không khí trên sân Tây Lâm cũng trở nên ồn ào náo nhiệt hơn.  

 

Song.  

 

Ai cũng không ngờ được là, sau khi hơn 600 học viên của viện võ đạo hai nhà bước vào trong lồng sắt, đứng trên đài thi đấu cao cao thì người đứng đầu của viện võ đạo nhà họ Dư, đội trưởng Dư Thiên Hạo lại dứt khoát chắp tay: “Nhà họ Dư chúng tôi nhận thua!”  

 

Trong một tích tắc.  

 

Trên sân Tây Lâm, yên lặng như tờ, không có lấy một xíu tiếng động nào.  

 

Mặc dù, nhà họ Cơ rất mạnh.  

 

Đây là điều được công nhận.  

 

Nhưng nhà họ Dư cũng không yếu mà!  

 

Thế nào lại nhận thua rồi?  

 

Cho dù đánh không lại cũng không thể chưa đánh đã nhận thua chứ! Điều này chưa từng xảy ra trong các cuộc thi đấu giao lưu trước đó.  

 

Trong một lúc, người xem trên sân Tây Lâm rất nhiều, bọn họ bắt đầu xì xào bàn tán:   

 

“Nhà họ Dư thế nào mà lại đột nhiên nhút nhát như thế?”  



“Ha ha… cuộc thi đấu giao lưu năm nay quái lạ thật đấy”. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK