Ai nấy đều ngồi xuống.
“Bốp bốp bốp…”, Vương Thần Ngạn vỗ tay, có chút tán thưởng và thưởng thức nhìn về phía Tô Ly: “Thực lực của cô Tô Ly đúng là làm cho người ta phải tán thưởng, chấn động”.
“Dù sao cũng là nữ ma đầu, không có thực lực thì sao có thể gọi là ma đầu được?”, Tô Ly cười nói, rồi rót cho mình một chén trà.
“Nếu cô Tô Ly đã thừa nhận mình là nữ ma đầu, như vậy cô Tô Ly vẫn có thể quay đầu là bờ, bản công tử thật sự không muốn làm kẻ địch với một yêu nghiệt siêu cấp mới 20 tuổi mà đã có thể giết chết cảnh giới Chân Thánh hậu kỳ như cô Tô Ly, bản công tử vô cùng yêu quý nhân tài”, Vương Thần Ngạn trầm lặng nói, thở dài có vẻ rất bất đắc dĩ.
“Tô Ly tôi đã đi là sẽ không quay đầu lại”, Tô Ly thản nhiên nói.
“Vậy thì đúng là đáng tiếc”, Vương Thần Ngạn thở dài, đột nhiên khí tức trên người lập tức tản ra.
Ngay lập tức, toàn bộ đảo Ẩn Vân đều giống như bị trấn áp!
Cứ như bị kéo vào hoàn cảnh chân không vậy!
Căn bản là không có cách nào để hô hấp.
Nếu nhìn kỹ sẽ thấy ngay cả nước hồ Ẩn Vân đều như bị đọng lại, không thể chuyển động.
Sắc mặt đám thế hệ trẻ tuổi yêu nghiệt của các thế lực ẩn thế bên hồ đều tái nhợt, cùng là tuổi trẻ yêu nghiệt như giờ phút này bọn họ lại cảm giác mình như đang ở dưới núi thần cổ xưa, dưới áp lực khí tức của bị Vương Thần Ngạn, bọn họ đều cảm thấy khó mà đứng lên được.
“Đây là... Đây là... Đây chính là thực lực của cảnh giới Bất Tử sao?... Mạnh quá đi mất!”
Tất cả mọi người đều nghe nói vào cảnh giới Bất Tử, thực lực sẽ biến thành long trời lở đất!
Nhưng đến khi tự mình cảm nhận, nó vẫn khiến người ta e ngại không dám hô hấp.
“Chuyện này... Mạnh như vậy?”, ngay cả chính Tô Ly cũng có vẻ mặt cực kì nghiêm trọng, có vẻ như cô ấy đã đánh giá thấp thực lực của cảnh giới Bất Tử, Tô Ly tự tin có thể đánh với cảnh giới bán bộ Bất Tử mà không thất bại, cũng vì như thế nên cô ấy mới có chút chờ mong, có phải mình cũng có thể đánh với cảnh giới Bất Tử hay không, nhỡ may có một chút khả năng thì sao?
Nhưng giờ phút này cô ấy mới biết được, mình đã suy nghĩ sai rồi.
Cảnh giới bán bộ Bất Tử căn bản không thể so sánh được với cảnh giới Bất Tử chân chính.
“Cô Tô Ly, không biết bây giờ cô đã thay đổi suy nghĩ chưa?”, Vương Thần Ngạn nở nụ cười xán lạn, lại uống một hớp trà, thảnh thơi mà nghiền ngẫm, cứ như đã nắm chắc tất cả trong tay vậy.
Là một người có cảnh giới Bất Tử duy nhất ở đây.
Từ đầu đến cuối hắn ta đều có thái độ khống chế tình hình như đang chơi trò chơi, bởi vì ở trong mắt cảnh giới Bất Tử chân chính, phía dưới cảnh giới Bất Tử đều là con kiến hết.