Có câu này thì Thẩm Hạc Quang yên tâm rồi!
Ông ta và Đại trưởng lão Thẩm Thanh Hài liếc nhìn nhau...
Trong mắt cả hai tràn đầy hy vọng.
Ngay cả những đệ tử khác đã hoàn toàn tuyệt vọng và đang chờ chết cũng sáng mắt lên như bắt được cọng rớm cứu mạng.
Dù sao Tô Minh chỉ là Tôn giả hậu kỳ.
Dù có biến thái đến mấy thì có thể mạnh bao nhiêu?
Lẽ nào còn có thể đánh lại Hóa thần hậu kỳ hay tu giả võ đạo có cảnh giới Hóa thần đỉnh khác sao?
"Tất cả mọi người trong nhà họ Thẩm đều có thể ứng chiến hả? Gồm những người trong thế hệ lớn hơn luôn ư?", Thẩm Hạc Quang hơi do dự, nhưng vẫn nghiêm túc hỏi.
Ông ta có chút không dám tin.
Suy cho cùng, nếu bao gồm hết tất cả mọi người trong nhà họ Thẩm thì chàng trai chưa đến 22 tuổi này là rõ ràng là bị ngu, lỗ to.
"Đúng vậy", thế nhưng, Tô Minh lại gật đầu.
Không những vậy, ngay cả ông già hai hốc mắt trống không đang rít thuốc lá cũng gật đầu.
Mộ Dung Yêu đang đứng trên không nhìn chằm chằm vào sân luyện võ phía dưới khẽ lắc đầu.
Cô ta có hơi thất vọng với Tô Minh.
Vốn dĩ, Mộ Dung Yêu còn khá tò mò chàng trai đã giết chết chồng chưa cưới của mình là một thiên tài biến thái cỡ nào.
Ai ngờ...
Chỉ là một thằng ngu kiêu căng ngạo mạn.
Đương nhiên, ông già hai mắt trống không ngậm tẩu thuốc lá kia quả thật rất mạnh. Ngay cả cô ta cũng hết sức kiêng kị và chắc chắn mình chẳng phải đối thủ.
"Chưa nói đến Thẩm Hạc Quang tự mình ra tay, chỉ là cái tên Thẩm U trong thế hệ cha chú kia thôi cũng khó nhằn rồi", Mộ Dung Yêu lẩm bẩm.
Cùng lúc đó.
Thẩm Hạc Quang và Thẩm Thanh Hài cũng nhỏ giọng bàn bạc với nhau.
Rốt cuộc nên cử ai ra đấu?
Trong thế hệ thanh niên, nhà họ Thẩm không có ai là đối thủ của đối phương hết. Dù sao, theo tin tức của ông Mộc gửi về thì chàng trai chưa tới 22 tuổi này cực kỳ biến thái. Ngay cả Tiểu Dật cũng không phải đối thủ của cậu ta, phải biết rằng, Thẩm Dật chính là người mạnh nhất trong thế hệ trẻ của nhà họ Thẩm.
Vì vậy, không thể nào cử ai trong thế hệ trẻ ra được, đó chẳng khác gì đi chịu chết.
Hơn nữa, hễ họ thua, Tô Minh giành chiến thắng 1 trận, nhà họ Thẩm sẽ phải tự sát một phần... Thế lại càng không thể cử thế hệ trẻ ra.
Thực tế, để an toàn nhất vẫn nên để Thẩm Hạc Quang ra tay, nhưng ông ta không dám!
Chưa bị dồn tới đường cùng thì một người ở thế hệ lão thành như ông ta thật sự không dám tự mình ra sân.