Mục lục
Truyện: Đỉnh cấp Tông Sư - Tô Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Cô cho rằng học viện Kỷ Nguyên là sự tồn tại thế nào?  

 

Đó là một sự tồn tại vô thượng.  

 

Đừng nói đến Bàng Hoành căn bản không hề giết Tô Minh, đá lưu ảnh đó là do chủ nhân mời thầy tạo trận ảnh hiếm có về, tiêu tốn khí lực cực lớn mới có thể tạo ra được. Vốn là Bàng Hoành sau khi rời khỏi học viện Kỷ Nguyên cũng không hề tới Vô Lượng kiếm thành.  

 

Mà cho dù Bàng Hoành thật sự giết chết Tô Minh thì đã sao? Học viện Kỷ Nguyên sẽ nói lý với cô ư, sẽ đòi lại công bằng cho một thiếu hội trưởng nhỏ bé của thương hội Vạn Bảo như cô sao?  

 

Ngây thơ.  

 

Trong lòng quái vật khổng lồ cổ xưa mạnh mẽ như học viện Kỷ Nguyên, thương hội Vạn Bảo chỉ là con kiến mà thôi.  

 

Bị con kiến tới gõ cửa khiêu khích, sự trừng phạt phải nhận là gì??? Ha ha...  

 

Căn bản không cần nói cũng biết!  

 

 

 

Mà chỉ cần Lam Tuyết chết trong tay học viện Kỷ Nguyên, vậy thì khi Tô Minh biết được tin tức, dựa theo tính cách của Tô Minh, cũng không có khả năng thứ hai, nhất định sẽ ngốc nghếch đánh đến học viện Kỷ Nguyên, không chết không xong, sau đó....  

 

Không có sau đó, Tô Minh có yêu nghiệt, mạnh mẽ thế nào thì đứng trước mặt học viện Kỷ Nguyên cũng chẳng là cái thá gì!  

 

Không thấy cho dù là chủ nhân Nam Phượng Vân khi đối mặt với học viện Kỷ Nguyên cũng phải cung cung kính kính sao? Nội tình của học viện Kỷ Nguyên căn bản không phải đôi câu vài lời là có thể hình dung hết được.  

 

"Chết trong tay học viện Kỷ Nguyên thì cô chủ Chỉ Tình cũng không thể trách chủ nhân được, về sau, tất cả những thứ liên quan đến kế hoạch này, chỉ cần bổn đội trưởng đây lau dọn sạch sẽ, mặc cho cô chủ Chỉ Tình có điều tra cũng không ra được gì. Về phần học viện Kỷ Nguyên, tuy có thể dễ dàng điều tra ra chân tướng nhưng sẽ không để ý đến chuyện cỏn con này, dù sao chủ nhân và Thập Tam trưởng lão của học viện Kỷ Nguyên cũng là bạn thân, không phải sao?", đội trưởng Tần lẩm nhẩm tự nói, ánh mắt ông ta rất sáng, hết thảy đều nằm trong tính toán.  

 

Tiếp theo, đội trưởng Tần đột nhiên nghĩ đến gì đó, không khỏi nhìn xuống tay mình một cái.  

 

Ừ.  

 

Không lâu trước đó, phản đồ là bà lão Trầm Yên đã bị ông ta đánh một quyền hóa thành hư vô. Vậy là quá dễ dàng cho kẻ phản bội đó.  

 

Đội trưởng Tần tự xưng là tuyệt đối trung thành tận tâm với chủ nhân, nhưng thuộc hạ dưới chướng lại có một kẻ phản bội, cũng là một vết nhơ đối với ông ta, cũng may chủ nhân không trách tội.  

 

Lại nói tới, liên quan đến những việc như đánh lén Hà Thanh Y, giá họa cho bà lão Trầm Yên cũng là do đội trưởng Tần và thuộc hạ đích thân làm.  

 

Chính ông ta đã cho Đồ Kỳ uống thuốc an thần, bằng không với cảnh giới võ đạo và cả thực lực của Đồ Kỳ đều không bằng bà lão Trầm Yên, sao dám đi ép Tiêu Nhược Dư giao bà lão Trầm Yên ra... suy cho cùng, Đồ Kỳ cũng biết một vài chuyện, chỉ là một con chó mà thôi, một con chó do chủ nhân Nam Phượng Vân nuôi mà thôi.  

 

Nửa tiếng sau.  

 

Tại sảnh Vạn Bảo của thương hội Vạn Bảo.  



Sảnh Vạn Bảo xa hoa, vàng son lộng lẫy khiến người ta líu lưỡi. Xa hoa như vậy nhưng cũng hợp tình hợp lý, dù sao thương hội Vạn Bảo không có gì ngoài tiền mà. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK