Mục lục
Truyện: Đỉnh cấp Tông Sư - Tô Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lúc lùi mạnh về sau ông ta còn rống lên: “Cậu chủ! Mau… Mau chạy thôi! Mau chạy!”  

 

Mặc dù ban nãy giao đấu với Tô Minh chỉ qua một hai chiêu và chỉ mất một hai giây nhưng ông ta có thể chắc chắn một điều: Tô Minh vô cùng mạnh! Mạnh đến nỗi không thể tin nổi, mạnh đến mức có thể di chết một người ở dưới chân.   

 

Mặc dù ông ta không thể hiểu nổi sao một người trẻ tuổi tầm hơn 20 tuổi sao lại có được thực lực võ đạo như này? Nhưng thực tế thì vẫn là thực tế.   

 

Lúc ông ta hét rống lên thì có thể thấy được, từng ngụm máu tươi kèm cả xương vỡ vụn đều phụt ra.   

 

Còn quyền cước chặn đòn phản công bằng khuỷu tay của Tô Minh thì lúc này máu thịt lẫn lộn, xương nát vỡ vụn, nhìn mà kinh hãi.   

 

Toàn thân Thẩm Tịch như bị điện giật.   

 

Một giây trước còn ở trên thiên đường, một giây sau đã ở dưới địa ngục.   

 

Ông ta không thể phản ứng kịp!  

 

Đâu chỉ có ông ta?  

 

Ngay cả những người khác có mặt ở đây cũng không thể phản ứng lại.   

 

Kiến và cá voi đấu nhau nhưng kiến đột nhiên trở nên mạnh mẽ và to gấp một trăm triệu lần, chỉ cần há miệng một cái là có thể nuốt trọn cá voi… Mọi người có thể tin nổi không? Có hiểu được không? Có thể chấp nhận được không? Hiện thực diễn ra trước mặt, thật sự không thể chấp nhận nổi.   

 

“…”, ngay cả dì Cầm và Tiêu Nhược Dư đứng ở bên cạnh cửa sổ ở tầng 3 mà cũng như hóa đá.   

 

Dì Cầm thuộc cảnh giới thiên vị, là người có thực lực khủng khiếp mà lúc này cơ mặt như co rúm lại.   

 

Sau khi lùi về sau sáu bảy bước, Thẩm Hạc cố gắng khống chế thân người, cố đè nén vẻ sợ hãi và chấn động, vung tay áo lên, trong tay xuất hiện một con dao chém màu vàng dài 66cm.   

 

Dao màu vàng không hề đơn giản. Vừa lấy ra thì chỉ cảm thấy không khí xung quanh tràn ngập hơi nóng, dường như màu vàng trên con dao này là ngọn lửa.   

 

Ngoài ra, luồng khí trên con dao màu vàng cũng tản ra xung quanh, cảm giác như làm vỡ tan bầu không khí xung quanh.   

 

Chỉ thấy Thẩm Hạc hít một hơi thật sâu, cố chịu đau, ánh mắt nhìn gắt gao về phía Tô Minh, dường như ý chí chiến đấu và sự kiên định đã hiện rõ.   

 

Xương cốt trong cơ thể ông ta như gầm rú, đan điền vận chuyển như muốn nổ tung, chân khí trào dâng, tất cả dồn hết sang một cánh tay khác.   

 

Cơ bắp trong cánh tay này nổi lên cuồn cuộn, có sức mạnh hủy diệt khí tức.   

 

Sức mạnh dao động, toàn bộ cơ thể đổ dồn vào thanh dao chém màu vàng.   

 

Thanh dao vốn có màu vàng lấp lánh nhưng sau khi chân khí đổ vào thì nó càng sáng hơn, cứ như mặt trời nóng rực.   

 

Thẩm Hạc nắm con dao trong tay, không lùi mà lao về trước, hét lớn: “A! Giết!”  

 

Đây là một chiêu trong võ kỹ, đến từ Chân Diễm tông. Là võ kỹ bán bộ huyền cấp.   

 

 

 

Thẩm Hạc đã tu luyện chiêu này ba năm rồi.  



"Xùy..." 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK