Dáng người tuyệt đẹp cùng với đôi môi đỏ mọng.
Cô gái này quả thực rất trẻ, thế nhưng, khí thế toát ra từ trên người cô ta lại giống với bậc nữ vương.
“Hiên Các, Hiên Các, Tô Minh cho dù em có mạnh tới thế nào đi nữa, thì em cũng không bao giờ quên anh”, cô gái mặt không cảm xúc, thầm dằn lòng một tiếng.
Cô gái này chính là Tiêu Nguyệt.
Tiêu Nguyệt của tầng trái đất.
Ngày đó, sau khi Tô Minh hồi sinh và trở về từ trận Tây Lâm.
Khi nhận được tin này, cô đã kích động tới mức oà khóc.
Nhưng cũng ngay vào ngày hôm đó, trong đầu cô chợt có thêm một phần ký ức!
Phần ký ức đó lại chính là ký ức từ trong kiếp trước của bản thân.
Đáng sợ nhất là, ký ức của kiếp trước đang chiếm lấy ký ức của kiếp này.
May mà, trong lúc tuyệt vọng, có một bảo vật ẩn sâu trong tâm trí cô, đã giúp cô ngăn cảm lại ký ức kiếp trước.
Cho nên.
Cô vẫn là cô.
Vẫn là Tiêu Nguyệt.
Thế nhưng, cô đã thành công đoạt được những mảng ký ức vụn vỡ của kiếp trước, vì thế đã có được những thành tích đáng kinh ngạc.
Bởi vì, kiếp trước, cô lại chính là nữ đế!
Võ đạo đã tu luyện tới trình độ không thể nào hình dung nổi, thậm chí còn hơn cả mơ.
Chính vì dung hợp được ký ức tiền kiếp, nên sau này cô mới chọn đi con đường võ đạo, và tiến bộ vô cùng nhanh chóng.
Không một ai biết biến cố trên người cô.
Thế nhưng vì tốc độ bứt phá quá nhanh, mới mấy ngày, cô đã đạt tới cảnh giới vạn pháp, một bước lên trời.
Sau đó, có một bà lão đột nhiên đến muốn đưa cô đi, và còn nói rằng, nếu còn không dẫn cô đi, cô sẽ bị dẫn tới học viện Linh Võ, như vậy rất lãng phí thời gian.
Bà lão đó nguyên là môn chủ Đường Thường Môn ở Thiên Đường Ngục.
Tiêu Nguyệt suy nghĩ một hồi, liền đồng ý.
Thế nhưng, cô quyết định trước khi cùng môn chủ tiền nhiệm của Thần Thường Môn trở về Thiên Đường Ngục, sẽ tới gặp Tô Minh.