Cũng đúng thôi, một quyền kia của Tô Minh chưa nói tới quy vu trần ai là quyền pháp vượt trên cả thiên cấp. Vả lại, ý cảnh tiêu vong cũng mạnh mẽ một cách đáng sợ. Hơn hết, trong một quyền kia còn có cả 1,2 tỷ sức mạnh, có thể lập tức hạ gục những ai dưới cảnh giới Bất Tử.
"Đại trưởng lão này, ngại quá, tôi lỡ tay rồi", Tô Minh mở miệng nói.
Gì mà lỡ tay, anh chỉ là muốn giết Vũ Chân Uổng mà thôi.
Anh muốn giết tôi thì tôi cũng muốn giết anh thôi.
Dù Tô Minh biết Vũ Chân Uổng là người nổi trội nhất trong thế hệ trẻ ở Võ Tông, nhưng vẫn giết.
"Không sao, do cậu ta tự đâm đầu vào chỗ chết thôi", Vũ Bất Bại nghiêm túc nói.
Dù gì ông ta cũng biết phân biệt được đúng sai.
Tuy Tô Minh ra tay rất ác, nhưng không đuối lý.
Là do Vũ Chân Uổng tự làm tự chịu.
"Đại trưởng lão, cậu ta...", Vũ Bất Bại nói Vũ Chân Uổng chết là đáng, nhưng những người khác trong Võ Tông lại có ý kiến. Bởi vì gã quả thật là người nổi trội trong thế hệ trẻ!
Thậm chí có thể nói là người đứng đầu trong thế hệ trẻ.
Tuy Vũ Lập Thanh cũng không kém hơn Vũ Chân Uổng là bao, nhưng con át chủ bài lại ít hơn gã.
Vũ Chân Uổng quả thật xứng với tên tuổi đứng đầu trong thế hệ trẻ ở Võ Tông.
Nhưng cứ vậy đã chết?
Vậy thì Võ Tông tổn thất lớn quá.
"Câm miệng, Vũ Chân Uổng tự làm tự chịu thì cũng chẳng trách nhóc Tô. Huống chi, nhóc Tô còn là người có ơn với Võ Tông!", Vũ Bất Bại quát, trong mắt lóe lên vẻ tức giận nhìn chòng chọc vào đám người đang tỏ vẻ khó chịu kia.
Tức thì không có ai dám có ý kiến với Tô Minh.
"Nhóc Tô, Tiêu Nhập Cốt chết thật rồi à?", Vũ Bất Bại hỏi. Tuy trong đá Ảnh đã hiện lên rất rõ, nhưng ông ta vẫn muốn chính miệng hỏi thử.
Mặc dù, lệnh bài sinh mạng của Tiêu Nhập Cốt cũng đã vỡ.
Vũ Bất Bại sợ Tiêu Nhập Cốt dùng mánh lới gì đó che giấu việc mình không có chết.
Ông ta vừa mở miệng, rất nhiều người trong Võ Tông cũng tò mò và lo lắng.
Đúng thế!