Mục lục
Truyện: Đỉnh cấp Tông Sư - Tô Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “May quá”, Kim Cửu Thương thở phào nhẹ nhõm.  

 

Thanh niên này chính là tên yêu nghiệt nhất trong số những kẻ yêu nghiệt lão ta từng gặp được trong đời, trong suốt mấy trăm ngàn năm qua, hơn nữa còn là tên yêu nghiệt bỏ lũ yêu nghiệt khác xa hàng ngàn dặm.  

 

Lão ta đã tuyệt vọng nghĩ rằng thanh niên này là vô địch thiên hạ, không hề có điểm cuối.  

 

Vẫn may.  

 

Kim Tố Y không thua kém gì ai! Rất biết cố gắng phấn đấu!  

 

Không chỉ Kim Cửu Thương, những người khác trong tộc Kim Bằng Thái Cổ và người tộc thú cũng thở phào nhẹ nhõm.  

 

Ninh Triều Thiên và Tiêu Nguyệt thì mặt cắt không còn một hột máu, cứ trông như người chết.  

 

Thậm chí Tiêu Nguyệt còn lảo đảo suýt ngã, đã khóc nấc lên.  

 

“Nếu đây chính là giới hạn cuối cùng cho sức mạnh của anh thì tôi nghĩ anh nên tranh thủ thời gian nói lời tạm biệt với thế giới này đi là vừa, tôi có thể cho anh chút thời gian, đó chính là sự tôn trọng tôi dành cho thiên tài và yêu nghiệt chân chính”, Kim Tố Y lên tiếng, nghiêm túc nói, lẳng lặng nhìn chằm chằm Tô Minh.  

 

Cô ta không nói giỡn.  

 

Tuy rằng một kiếm của cô ta lúc nãy không hề nương tay.  

 

Nhưng đó cũng không phải là đòn tấn công mạnh nhất của cô ta.  

 

Nên biết rằng cô ta thành công luân hồi bảy kiếp, đã tu luyện thành công Luân Hồi Thiên Kiếp trong truyền thuyết rồi!  

 

Dù bỏ đi cái chiêu thức khủng bố đến đáng sợ của Luân Hồi Thiên Kiếp, thì cô ta vẫn có những chiêu kiếm mạnh hơn cái lúc nãy rất nhiều.  

 

Mà Tô Minh, nếu chỉ có mỗi một kiếm đó thì dù anh có chồng bảy mươi hai kiếm, thậm chí là bảy trăm hai mươi kiếm thì vẫn không phải là đối thủ của cô ta.  

 

“Nếu tôi nói lúc nãy tôi chỉ mới làm nóng người thì cô có tin không?”, Tô Minh cưỡi khẽ, như vừa ném một viên đá xuống mặt hồ phẳng lặng!  

 

Trực tiếp khiến mọi âm thanh trở nên yên tĩnh, không còn tiếng động nào, không gian đóng băng, thời gian như dừng lại.  

 

“Lúc nãy cô chủ động ra chiêu, tôi đỡ một kiếm đó, bây giờ đến lúc tôi chủ động rồi”, trong sự im lặng đó, Tô Minh nghiêm túc nói.  

 

Trong lúc nói chuyện, đột nhiên…  

 

Hí!  

 

Tiếng long ngâm của Long Ngục Kiếm.  

 

Một kiếm chém ra.  

 

Trong kiếm có cả Cửu Kiếm Kinh Tiên, Thập Kiếm Vĩnh Hằng và Sinh Tử Chớp Ảnh, thêm vào đó là quy luật Không Gian, kiếm ý khác nữa, chẳng có một chút dư thừa nào, đều được dồn hết vào đó, đồng thời được bỏ thêm Kiếm Nhị Thập Tam Đại Nhật Phong Bạo lấy được từ chỗ Lâm Yển ở nhà họ Lâm thế giới Đại Thiên.  

 

Bốn kiếm hợp nhất.  

 

Tô Minh rất vất vả, thật đấy, bốn kiếm hợp nhất khiến anh dồn hết toàn lực, cả kho tàng huyết mạch cũng dùng tới mới đủ sức ép cả bốn vào làm một.  

 

Nhưng cũng chỉ dung hợp được khoảng mười phần trăm.  



Dù thế, một kiếm chém ra, chẳng hiểu sao Tô Minh lại có cảm giác mãnh liệt với câu “tôi là vô địch thiên hạ”. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK