Mục lục
Truyện: Đỉnh cấp Tông Sư - Tô Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thậm chí, từ sau khi cô mất trí, hắn còn không được gặp mặt cô lần nào.   

 

Cũng may, Ma Lại đủ quyết tâm và nhẫn nại. Hắn lại nhờ mấy người hầu hạ bên cạnh Quan Khuynh Thành nói lời hay và ‘tẩy não’ Quan Khuynh Thành.   

 

Hiệu quả cũng khá tốt.    

 

Mấy ngày trước, dưới sức ép của bố và mấy trưởng lão, Quan Khuynh Thành mơ hồ đồng ý gả cho hắn. Dù sao thì cô gái mất trí cũng rất dễ gạt, đặc biệt là cả tộc Ma Tuyền hùa vào nói dối cho hắn.  

 

Cái gì mà thanh mai trúc mã!  

 

Cái gì mà ‘cha mẹ sắp đặt’.   

 

Dù sao thì khi mất trí, tất cả mọi người ở tộc Ma Tuyền đều mong đợi, khẩn cầu, khuyên can thì Quan Khuynh Thành không đồng ý sao được.   

 

Lại còn một chiêu nữa là bà lão tế mạng nói với Quan Khuynh Thành: “Muốn tìm lại ký ức thì phải lấy Ma Lại! Trước khi mất trí thì mối quan hệ với hắn là tốt nhất, có nhiều kỷ niệm nhất. Nếu lấy hắn, ở cạnh hắn thì sẽ giúp ích cho việc nhớ lại mọi chuyện”.   

 

“Ngày mai, sau khi đại hôn kết thúc, cô sẽ là vợ chính thức của tôi. Đến lúc đó tôi sẽ có được cô rồi”, Ma Lại hít một hơi thật sâu, trong lòng thấy vô cùng cuồng nhiệt.   

 

Mấy ngày này, hắn mong được gặp Quan Khuynh Thành mà không được, không có bất cứ cơ hội nào chứ đừng nói là tiếp xúc thân mật. Ngay cả muốn nói chuyện cũng không được, đúng là sốt ruột chết đi được.   

 

Cũng may, sau ngày mai, mọi thứ sẽ khác.   

 

Lần đầu tiên hắn nhìn thấy Quan Khuynh Thành thì đã thề, đời này phải lấy cô làm vợ, vì cô quá đẹp, còn đẹp hơn cả tiên nữ.   

 

“Hì hì…”, Ma Lại đắc ý cười, hận nỗi không thể đến ngày mai ngay lập tức.   

 

…  

 

Tại Võ Tông ở thế giới Tiểu Thiên của nền văn minh Xương…  

 

Quý Thanh Hoà nói rõ mục đích đến của mình, nhìn đám người Vũ Bất Bại với vẻ cung kính.   

 

“Cô Quý! Tô Minh đã chết rồi, cô biết chưa?”, trên khuôn mặt già nua của Vũ Bất Bại đều là vẻ âu sầu, là sự hối tiếc và phức tạp.   

 

Quý Thanh Hoà không nói gì nhưng cắn chặt môi.   

 

“Cô Quý! Tô Minh là yêu nghiệt tuyệt thế, là người mà tôi và Võ Tông xem trọng, chúng tôi là bạn tốt với Chiến Uyên trên thực tế là nhờ mối quan hệ của Tô Minh”, Vũ Bất Bại tiếp tục nói: “Nhưng hiện giờ Tô Minh chết rồi. Nếu Tô Minh chưa chết thì kể cả phải dẫn cả Võ Tông đến Chiến Uyên, kể cả Võ Tông chết mất 90% thì chúng tôi cũng tình nguyện. Bởi vì, khi Tô Minh sống thì có một ngày cậu ấy sẽ phất lên, Võ Tông cũng thế. Nhưng hiện giờ cậu ấy chết rồi”.   

 

Tô Minh đã chết.   

 

Võ Tông bỏ ra cái giá lớn thế nào thì sao?   

 

Cũng không thể cứu vãn được.   

 

Đúng vậy! Vũ Bất Bại xem trọng Tô Minh, có mối quan hệ rất tốt với anh.   

 

Ông ta coi Tô Minh là hậu bối tốt nhất. Thậm chí còn gửi gắm nhiều ở Tô Minh.    



Nhưng Tô Minh chết thì còn ý nghĩa gì nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK