Mục lục
Truyện: Đỉnh cấp Tông Sư - Tô Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Hắn biết rằng người kém nhất trong đám trưởng lão của Cửu Hư Tông cũng ở cảnh giới thiên vị trung kỳ. Huống hồ, lục trưởng lão không phải là người kém nhất trong mười vị trưởng lão ở Cửu Hư Tông, chắc cũng đã ở cảnh giới thiên vị hậu kỳ rồi.   

 

Công Tôn Thần ngay lập tức nghĩ tới Tô Minh.   

 

Để xem thằng khốn này chết kiểu gì?  

 

Mày có thể giết được Thẩm chó điên thì đã làm sao? Thẩm chó điên có mạnh đến mấy thì cũng ở cảnh giới bán bộ thiên vị. Mặc dù thực lực cao hơn cảnh giới một chút nhưng nếu so với lục trưởng lão của Cửu Hư Tông thì khác biệt như kiến với rồng.   

 

Thằng khốn kia! Mày có là yêu nghiệt hay gì đi chăng nữa thì khi đứng trước lục trưởng lão của Cửu Hư Tông thì mày cũng phải quỳ thôi!  

 

Công Tôn Thần đang nghĩ nên làm thế nào để cô Hứa giúp mình đi dạy cho Tô Minh một bài học?   

 

Thoạt nhìn thì Dương trưởng lão khá ít nói, chỉ gật đầu mà không nói thêm gì.   

 

“Giới thế tục đúng là phồn hoa! Vui hơn Huyền Linh Sơn nhiều”, không biết Hứa Như Ý lấy ở đâu ra cây kẹo mút, vừa ngậm vừa đi vào bên trong biệt thự của nhà Công Tôn, nói: “Tôi còn muốn đi mua quần áo rồi vào thành phố chơi trò chơi nữa…”.   

 

Xem ra Hứa Như Ý giống như cô gái chưa trưởng thành vậy.  

 

Nhưng bất luận là Công Tôn Thần hay Công Tôn Hạ thì đều gật đầu mà không dám chậm trễ.   

 

Bà cô trẻ này nhìn thì tưởng chưa lớn nhưng trên thực tế thì đúng kiểu ma nữ lém lỉnh. Nghe nói cô ta làm cho Cửu Hư Tông náo loạn hết cả, hơn nữa còn có tính khí công chúa. Một giây trước thì cười nói vui vẻ nhưng một giây sau đã nổi nóng được rồi.   

 

Ngoài ra, bà cô này rất có thực lực, cũng thuộc hàng mạnh. Mặc dù mới 18 tuổi nhưng đã ở cảnh giới tông sư đỉnh phong kỳ rồi.   

 

Nghe nói cô ta không tu luyện gì quá nhiều. Ở độ tuổi 18 mà đạt được cảnh giới tông sư đỉnh phong kỳ thì đúng là kinh khủng.   

 

“Vâng, vâng, vâng…”, Công Tôn Hạ và Công Tôn Thần đi theo phía sau gật đầu lia lịa. Cô gái này đến Đế Thành chơi, vì vậy muốn chơi kiểu gì thì họ cũng phải chiều.   

 

“Chỉ tiếc là không có Tiểu Hổ ở bên cạnh, Tiểu Hổ của tôi chết rồi”, Hứa Như Ý một giây trước còn đang cười rạng rỡ mà đột nhiên giờ lại ủ dột, thậm chí trong đôi mắt còn rơm rớm nước mắt.   

 

Công Tôn Hạ và Công Tôn Thần lập tức sợ đến nỗi sắc mặt tái nhợt.   

 

Sắc mặt Dương trưởng lão cũng biến đổi, còn có chút cạn lời. Tiểu Hổ là vật cưng của cô chủ, là một con hổ cái. Mặc dù tên là Tiểu Hổ nhưng trên thực tế lại như con mãnh thú, do được cô chủ nuôi dưỡng không ‘tiếc tay’, dẫn đến con hổ đó cao tận 3m và dài 6m.   

 

Những người ở cảnh giới tông sư đều không phải là đối thủ của Tiểu Hổ.   

 

Cô chủ mà kết hợp với Tiểu Hổ thì Cửu Hư Tông đúng là loạn không đâu bằng.   



Cũng may là nửa năm trước Tiểu Hồ chết rồi.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK