Hơn nữa, nếu bỏ qua sức ảnh hướng của những sự kiện thời gian trước, Tô Minh giết chết Liên Ngọc Chi, bộc lộ ra thực lực đáng sợ thì ở trong lòng rất nhiều người của học viện Linh Võ, sự tồn tại của một vị cảnh giới Bất Tử là bất khả chiến bại ở thế giới Tiểu Thiên.
Lại càng không nói đến, Quý Thanh Hoà tuổi còn rất nhỏ, mới chỉ hơn hai mươi, vẫn là tân sinh mới nhập học không lâu.
Nhất thời, mọi ánh mắt đều nhìn chằm chằm vào Quý Thanh Hòa!
Thật lâu không nói gì.
Nhưng Quý Thanh Hoà lại đột nhiên hét lớn: “Nhanh! Nhanh! Chạy mau! Tôi gặp rắc rối rồi…”
Lúc nói chuyện, trên khuôn mặt tuyệt mỹ của Quý Thanh Hoà hiện ra tia hối hận, sốt ruột, áy náy, thân thể mềm mại của cô ta còn run nhè nhẹ, cả người không còn phong thái như trước.
“Hả?”, Lâm Thanh Loan cảm thấy mơ hồ.
Những người khác cũng không thể hiểu nổi.
“Thanh Hoà, đã xảy ra chuyện gì?”, theo bản năng, Lâm Thanh Loan hỏi.
“Chuyện rất phức tạp, hiện giờ tôi không thể kể cụ thể được, nói đơn giản chính là, trong bí cảnh Linh Võ có một chủng tộc sinh sống, thực lực của bọn họ rất cường đại, sau khi tôi tiến vào trong bí cảnh, cũng không biết đến sự tồn tại của chủng tộc này, vậy nên thản nhiên tìm kiếm bảo bối và tài nguyên võ đạo khắp nơi, hiển nhiên, điều đó đã đụng tới lợi ích của chủng tộc này, một tháng vừa qua, tôi đều phải sống trong tình trạng bị cả chủng tộc đuổi giết, mãi cho đến hôm nay, tôi mới tìm được cơ hội mở ra cánh cửa của bí cảnh để trở về. Nhưng mà…”, sắc mặt Quý Thanh Hòa trở nên trắng bệch, thậm chí là mang theo sự tuyệt vọng.
Thân thể mềm mại run rẩy, cô ta quay đầu lại.
Nhìn về phía cửa bí cảnh.