Mà phía sau còn có hơn 9000 nút thắt lối đi khác, không cần nghĩ cũng có thể biết được còn có đủ thứ tốt đẹp vẫn đang chờ đợi bản thân, nhất thời tốc độ bước chân lại càng tăng nhanh hơn.
“Đáng chết! Sao lại như vậy?”, Huyền Võ Tiên Quy thực sự suy sụp, có chút hoảng loạn, đáy lòng như rơi vào vực thẳm.
Nó hiện tại thậm chí còn có một ý nghĩ là ném Tô Minh ra khỏi mê cung chết chóc, Huyền Võ Tiên Quy có thể làm được, rốt cuộc thì mê cung chết chóc cũng là vũ khí hợp nhất với bổn mệnh của nó.
Chỉ là nếu làm như vậy, muốn lấy được hoàn chỉnh một thân huyết khí cực lớn và tinh khiết đến cực điểm của Tô Minh cũng tan thành bọt nước.
Việc này không được.
Một thân huyết khí kia của Tô Minh có sức hấp dẫn quá lớn, liên quan trực tiếp đến tuổi thọ của nó.
Có chết cũng không thể từ bỏ, thậm chí không thể lãng phí dù chỉ là một giọt.
Do đó…
“Cứ quan sát tiếp xem sao, mặc dù biểu hiện trước mắt của tên nhóc này vô cùng xuất sắc, khiến bổn tọa phải rối bời kinh sợ, nhưng mê cung chết chóc suy cho cùng vẫn là mê cung chết chóc, phía sau còn có nhiều lối đi kỳ ảo đang đón chờ hắn như vậy, không cần phải lo lắng”, Huyền Võ Tiên Quy tự an ủi bản thân, cảm xúc dần dần cũng bình tĩnh trở lại.
Tuy nhiên, dù đã bình ổn lại nhưng để khiến cho Tô Minh sớm chút chôn thân lại trong mê cung chết chóc, đề phòng bất cứ yếu tố bất ngờ nào xảy ra, Huyền Võ Tiên Quy lại một lần nữa cưỡng ép điều khiển mê cung chết chóc, khiến tốc độ và tiết tấu của hàng vạn lối đi trong đó nhanh và phức tạp hơn.
Chỉ một thay đổi nhỏ như vậy thôi nhưng thực tế đã khiến cho Huyền Võ Tiên Quy phải hao tổn rất nhiều sức lực.
Nếu nhìn kỹ Huyền Võ Tiên Quy có thể thấy khí tức của nó đã ảm đạm đi ba phần, thậm chí còn có ảo giác rằng hơi thở tử vong vốn tràn ngập quanh thân Huyền Võ Tiên Quy nay càng trở nên nồng đậm.
Mặc dù mê cung chết chóc là vũ khí bản mệnh của nó, nhưng nếu cưỡng chế thực hiện một số can thiệp và điều chỉnh thì chính Huyền Võ Tiên Quy cũng phải đánh đổi trả giá, ví dụ như cưỡng ép siêu trọng lực trong mê cung chết chóc tăng lên gấp nhiều lần, hay khiến dòng chảy ăn mòn… ngưng tụ theo dấu vết của Tô Minh…
Những điều này không phù hợp với cách thức của một vũ khí dung hòa như mê cung chết chóc, cưỡng chế can thiệp phải hao tổn quá nhiều lực tinh thần và sức mạnh.
Đương nhiên, Huyền Võ Tiên Quy cảm thấy chỉ cần Tô Minh ngoan ngoãn chết trong mê cung chết chóc thì những cái giá này đều đáng giá.
Tô Minh đương nhiên cũng cảm nhận được tốc độ di chuyển của các lối đi được đẩy nhanh, nhưng anh cũng không quan tâm tới, thậm chí còn có chút châm chọc, có tác dụng sao?
Cho dù con rùa bệnh tật kia giở thủ đoạn khiến tốc độ biến đổi của hơn vạn lối đi này nhanh hơn gấp trăm lần cũng không tạo nên bất kỳ khác biệt gì đối với anh.
Nguyên nhân rất đơn giản, bản thân anh thông qua thần hồn chí cường để nắm giữ phán đoán phía sau cánh cửa từng thông đạo rốt cuộc là cái gì? Rất dễ dàng có thể phán đoán ra được, như đã mở thiên nhãn.
Nói tới thiên nhãn, do tiến bộ trên con đường kiếm đạo quá lớn, nhất là về mặt kiếm nguyên, đoạn thời gian cuối cùng luyện thể ở Kiếp tông, anh đã mở được kiếm nhãn, cũng gần tương tự như thiên nhãn.
Kiếm nhãn trong truyền thuyết hiện tại vẫn đang trong quá trình tìm hiểu, nhưng cũng có thể mang lại giúp đỡ rất lớn cho anh.