Đám con cháu như Diệp Đức Thắng đều không ngừng lắc đầu.
Thất vọng!
Thất vọng vô cùng!
Họ từng trông chờ và mong đợi rất nhiều ở Diệp Mộ Cẩn nhưng bây giờ toàn là thất vọng.
Tình nghĩa sâu nặng, thật đáng khâm phục!
Nhưng không muốn tin vào sự thật, cứ sống mãi trong thế giới của mình thì đó là cố chấp.
“Gia chủ! Cô chủ! Mong mọi người được bình an”, Diệp Đức Thắng khom người lùi sang một bên, một số người khác cũng đi theo sau ông ta. Có khoảng 1/3 con cháu chi trưởng nhà họ Diệp chọn đứng về phe Diệp Đức Thắng.
Diệp Đức Thắng không đi luôn mà vẫn còn chờ. Bởi vì có rất nhiều gia tộc đồng minh và gia tộc lệ thuộc nhà họ Diệp cũng đang ở đây và họ vẫn chưa lên tiếng.
Ông ta chắc chắn là trong đám đồng minh và lệ thuộc này, có một phần lớn là sẽ đi theo ông ta.
Quả nhiên…
Sau khi Diệp Đức Thắng lùi sang một bên thì tộc trưởng và người kế thừa của gia tộc đồng minh và gia tộc lệ thuộc đều chớp chớp mắt.
“Cô chủ! Mộc… Nhà họ Mộc sẽ rút lui khỏi quan hệ đồng minh với nhà họ Diệp”, gia chủ nhà họ Mộc là người đầu tiên đứng ra. Ông ta cũng rất ngượng ngùng khi lên tiếng.
Thời gian vừa qua, vì thần uy của Tô Minh nên địa vị nhà họ Diệp ngày càng cao, vì vậy mà địa vị của những gia tộc đồng minh cũng được thơm lây và phát triển rất tốt.
Bọn họ vô cùng cảm kích Tô Minh.
Nhưng dù có cảm kích đến mấy thì cũng vẫn phải sống mà!
Tô Minh chết rồi, nhà họ Diệp chắc chắn cũng bị diệt. Nếu như họ vẫn ngốc nghếch không thức thời thì nhất định bị liên lụy.
Hiện giờ ông cụ Diệp và cô chủ như bị tẩu hỏa nhập ma vậy, vẫn không tin là Tô Minh đã chết.
Sao có thể thế được?
Mặc dù những gia tộc như họ không có Huyền Linh Sơn chống lưng nhưng vẫn có cách nhận được tin tức.
Họ đều biết được nhiều tin cụ thể về việc Tô Minh bị nhốt trong tháp Bát Môn Quang ở trước tông môn Phiêu Diểu Tông.
Càng biết nhiều thì họ càng chắc chắn Tô Minh đã chết. Phải nói là chết từ lâu rồi!
Hiện giờ chắc tin tháp Bát Môn Quang được mở ra chỉ đến sau tin Tô Minh chết một bước thôi. Biết đâu Phiêu Diểu Tông đã mở tháp Bát Môn Quang ra rồi, chỉ là thông tin vẫn chưa kịp truyền đến giới thế tục mà thôi.
“Gia chủ! Cô chủ! Xin lỗi! Nhà họ Đồ chúng tôi cũng xin rút”.
“Nhà họ Dịch cũng rút!”
“Nhà họ Bành cũng rút!”
…