Do đó có những lúc muốn phán đoán một nền văn minh có vững mạnh hay không, giới hạn trên cao hay thấp phải nhìn vào nội tình bên trong, đây cũng là nguyên nhân vì sao thế giới vạn dạng đều có rất nhiều chủng tộc đã từng vang danh nhưng lại ngày càng sa sút, bề ngoài xem ra có vẻ rất dễ bắt nạt, nhưng lại có rất nhiều người không muốn khiêu khích là bởi bạn không biết liệu những chủng tộc đó có thể bỗng nhiên xuất hiện những cường giả hay quân bài chưa lật được lưu truyền lại từ thời xa xưa hay không.
Trong cơn tuyệt vọng cùng quẫn, rất nhiều người của Chúng Sinh các đều nhìn về phía Diễm Huyền Kình.
Những đôi mắt ấy ánh lên khát vọng, van nài và cả mong đợi.
Đương nhiên cũng có người ôm trong lòng sự phẫn nộ và hận thù, họ đều cảm thấy Diễm Huyền Kình chính là một sát tinh, là ông ta đã thu nhận Tô Minh làm đệ tử, mới đẩy Chúng Sinh các rơi vào tình thế như ngày hôm nay.
Nhưng dù nói thế nào, tất cả mọi người tại Chúng Sinh các đều hiểu rõ rằng, Diễm Huyền Kình rất có thể là hy vọng duy nhất lúc này, rốt cuộc ở thời điểm hiện tại thực lực của ông vẫn được công nhận là mạnh mẽ nhất tại Chúng Sinh các, sợ rằng không yếu hơn so với cảnh giới Tru Mệnh tầng năm bình thường.
“Yên lặng”, Diễm Huyền Kình bỗng nhiên ngẩng đầu phun ra hai chữ này.
Rất hữu ích.
Trong phút chốc chiến trường cổ chỉ còn lại tiếng hít thở của mọi người.
Không còn tạp âm nào khác.
“Đầu tiên, vương triều Cửu Minh sắp đánh tới, vận mệnh của Chúng Sinh các rất khó đoán định, là một chuyện không tốt lành gì. Bởi vậy, hiện tại, với tư cách là một thành viên của Chúng Sinh các, bất luận mọi người là đệ tử tạp dịch hay là đệ tử nòng cốt, là thái thượng các chủ hay các chủ, ngay tại đây lão phu đều tôn trọng, cho các người một cơ hội lựa chọn”, Diễm Huyền Kình nói.
Lựa chọn?
Là có ý gì?
“Có hai sự lựa chọn, một là, không màng sống chết, cùng tồn vong với Chúng Sinh các, cùng lão phu và nhóc Tô vào sinh ra tử. Lựa chọn thứ hai là hiện tại rời khỏi Chúng Sinh các, từ nay về sau không còn là người của Chúng Sinh các nữa, đương nhiên nếu đã không còn là người Chúng Sinh vậy thì cuộc sống, vận mệnh… trong tương lai của các người với lão phu cũng được, nhóc Tô cũng vậy hay là Chúng Sinh các đều không còn liên quan tới nhau nữa”, Diễm Huyền Kình hờ hững nói.
Lời này vừa vang lên.
Không khí vốn im ắng lập tức bùng nổ.
Nhiều người há mồm thở dốc, có chút căng thẳng, rối bời, háo hức muốn thử.
Trước hết, không có mấy người muốn cùng tồn vong với Chúng Sinh các, với Diễm Huyền Kình và Tô Minh!
Dựa vào đâu mà Tô Minh anh phạm lỗi lại muốn tất cả chúng ta phải chịu trách nhiệm? Minh Thương là do anh giết, anh liền tự mình gánh vác hậu quả đi!
Chỉ là, hiện tại chạy trốn, tránh xa Chúng Sinh Các, rời xa chiến trường cổ, từ nay không còn là thành viên của Chúng Sinh các nữa, thì liệu vương triều Cửu Minh có bỏ qua cho bọn họ không? Điểm này rất quan trọng.
Nếu chỉ cần bọn họ thoát ly khỏi Chúng Sinh các, vương triều Cửu Minh liền buông tha cho bọn họ, có lẽ 90% thậm chí 95% số người trong Chúng Sinh các đều sẽ lựa chọn tháo chạy, không ai muốn chết vô ích cả.
Chẳng bao lâu.