Tất nhiên, không cần biết là nguyên nhân gì, Tư Thiên Cẩm giờ phút này phải căng hết tất cả dây thần kinh của mình lên, cảm nhận uy hiếp tử vong mạnh mẽ.
“Song đao phá không!”
“Bảy mươi hai trảm thiên thần!!”
“Bát hoang huyết ma đao!!!"
Tư Thiên Cẩm không dám giữ lại bất kỳ một chiêu thức nào nữa, cô ta điên cuồng tung chiêu.
Sát ý ập đến dữ dội, Tư Thiên Cẩm trông cứ như một đống máu.
Một quyền biến mất, màu máu bỗng chốc xuất hiện.
Hai thanh đao di chuyển, đao ảnh đầy trời.
Có cái lướt lên cao, có cái chém xuống đất.
Phá không gian, vỡ nát cả bầu trời.
Hai tay cô ta cầm đao, vung tay lên, cứ có cảm giác đao chém muôn dân.
Cực kỳ sắc bén.
Đao đạo, đao ý, đao thế, ba đao cộng lại đẩy song đao đến đỉnh cao của sức mạnh!
Nhưng.
Dù thế thì đối mặt với ba đòn quy vu trần ai, Tư Thiên Cẩm vẫn không thể yên tâm được.
Bấy giờ cô ta đặt rất nhiều hy vọng vào bốn người Tiêu Dẫn, Tư Thiên Cẩm này tạm thời chưa chết được, chỉ cần cố gắng đỡ ba đòn của Tô Minh, thì sau đó Tô Minh sẽ là người chết trước!
Quả nhiên.
Ngay sau đó.
Tư Thiên Cẩm nhìn rất rõ, tất cả mọi người ở Linh võ tràng đều thấy rất rõ.
Bọn Tiêu Dẫn dồn hết sức tấn công, tất cả đều đánh vào một mình Tô Minh.
Tô Minh vẫn theo dõi Ngư Dung Băng sát sao, chắc chắn đòn tấn công của bốn người Tiêu Dẫn không thể ảnh hưởng đến Ngư Dung Băng.
“Keng”.
Bốn người bọn Tiêu Dẫn tấn công, đòn đánh chạm vào chuông Thiên Địa Huyền Hoàng bao quanh người Tô Minh trước.
Chuông Thiên Địa Huyền Hoàng chỉ có thể đỡ được một chút rồi biến mất, trở về người Tô Minh.
Tất nhiên là không thể chống lại được.
“Ha ha ha”, bốn người bọn Tiêu Dẫn nở nụ cười kỳ quái, bọn họ nghĩ rằng nguyên nhân Tô Minh không quan tâm đến sự tấn công của bốn người họ là để khởi động chuông ảnh, nhưng dù chuông ảnh đó lợi hại thật, có thể giảm đi sức tấn công của họ phần nào, nhưng cũng chỉ có như thế, sau đó thì sao?