Mục lục
Truyện: Đỉnh cấp Tông Sư - Tô Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Mặt ông ta trắng bệch không cả dám động đậy lung tung, Xích Ảnh Kiếm đặt ngang trên cổ ông ta, chỉ cần nhẹ nhàng cắt một cái là cổ của ông ta sẽ đứt lìa.  

 

Cảm giác lạnh băng từ Xích Ảnh Kiếm truyền đến khiến ông ta sợ hãi cùng cực, cả người ông ta như đã nằm gọn trong quan tài!  

 

“Nếu đã biết mình chỉ là một con chó già, còn sống tiếp để làm gì?”, Tô Minh ung dung nói: “Tôi nói lời giữ lời, nói phải giết ông thì sẽ phải giết ông”.  

 

Lời nói vừa dứt.  

 

Cổ tay Tô Minh khẽ động.  

 

Xích Ảnh Kiếm chìm thẳng vào trong cổ của ông Châu.  

 

Cứa vào thật sâu.  

 

Máu tươi chảy ra ào ạt, ông Châu không cam tâm, oán hận, đau đớn ôm chặt lấy cần cổ của mình, giãy giụa ngã nhào trên đất.  

 

Trên ngọn núi Phiêu Diểu, còn một số người giữ vị trí cao và đệ tử vẫn chưa kịp rời đi, lúc này đã bị doạ cho quên cả hít thở.  

 

Tông chủ bị một người thanh niên giết chết rồi, cả đại trưởng lão cũng bị người này giết chết.  

 

Phiêu Diểu Tông thực sự đã hết rồi!  

 

Cùng với cái chết của ông Châu, sắc mặt của Hồng Đông Lập và Nam Cung Cù đã trắng bệch như người chết.  

 

Hai người cùng đứng như trời trồng tại chỗ, nhìn chằm chằm Tô Minh.  

 

Trong lòng gần như đã mất hết ý chí chiến đấu.  

 

Chiến thế nào nữa?  

 

Chỉ bằng tốc độ của Tô Minh thì bọn họ đã chết chắc rồi! Hầu như không cần phải chiến đấu!  

 

“Tô Minh, cậu không thể giết chúng tôi!”, giọng Nam Cung Cù khàn đặc: “Chúng tôi… hai nhà chúng tôi bây giờ đang trong thời gian chiêu mộ người cho mấy đại gia tộc hộ vệ Thượng giới, cậu giết… giết… giết chúng tôi rồi, mấy đại gia tộc hộ vệ sẽ không tha cho cậu”.  

 

“Đúng đúng đúng. Tô Minh, cậu phải nghĩ thật kỹ, mạng của cậu đổi lấy mạng của hai chúng tôi, không đáng đâu! Cậu thực sự là siêu cấp yêu nghiệt, tiền đồ vô cùng rộng mở, cậu nghĩ kỹ lại xem, cậu phải bình tĩnh lại, phải cố gắng bình tĩnh lại”, Hồng Đông Lập nuốt một ngụm nước bọt, nói lớn: “Cậu tha cho chúng tôi, cậu cần bất kỳ bồi thường gì, chúng tôi đều có thể cho cậu. Còn về báo thù thì cậu yên tâm, tôi… chúng tôi có thể thề với trời, thề với Tâm linh cũng được, tuyệt đối sẽ không bao giờ trả thù cậu”.  

 

“Thượng giới? Thời gian chiêu mộ? Gia tộc hộ vệ? Nói rõ xem”, Tô Minh cầm thanh Xích Ảnh Kiếm trong tay, yên lặng nhìn vào Nam Cung Cù và Hồng Đông Lập hờ hững nói.  



Tô Minh rất bình tĩnh, bình tĩnh đến mức khiến cho Nam Cung Cù và Hồng Đông Lập thậm chí có một loại ảo giác là Tô Minh đã muốn tha mạng cho bọn họ. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK