Người đàn ông cô ta hết lòng yêu thương thì sao? Tô Minh ở nơi nào? Đều đã rơi vào thời khắc sinh tử, có giỏi thì kêu tên Tô Minh đó đứng ra cứu cô ta xem? Bởi vậy mới nói, Ngư Dung Băng đó cũng tốt, Thiên nữ cô cũng vậy, hai mắt đều mù cả rồi!"
"Tô Minh chưa chết, tôi có thể cảm nhận được, anh ấy chưa từng khiến người quan tâm mình phải thất vọng", thiên nữ Tạo Hoá vốn đã suy yếu vô cùng giờ phút này lại không thể giải thích được mà nổi lên sức mạnh, sự tự tin, thậm chí lực sinh mệnh của tia thần hồn còn sót lại bỗng chốc tăng vọt dồi dào.
"Ha ha ha ha.... ha ha ha ha", Băng Quỷ Đạo Nhân thoáng ngẩn người, tiếp đó liền phá lên cười ha hả, ông ta cười chế nhạo một cách trắng trợn, gần như chảy cả nước mắt.
Tuy nhiên.
Sau một vài nhịp thở.
Mắt thấy Ngư Dung Băng sắp bị không gian vô tận nghiền nát thành từng mảnh, cận kề cái chết, thảm thương không nỡ nhìn mà biến thành một bãi thịt vụn, gần như đã đến điểm đỗ tận cùng của sịnh mạng, bỗng nhiên...
Tiếng cười của Băng Quỷ Đạo Nhân bất ngờ im bặt.
Hai mắt dán chặt lên màn hình tiên nguyên.
Con ngươi trợn trừng.
Tròng mắt nham hiểm xém chút bay ra ngoài.
Băng Quỷ Đạo Nhân nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm màn hình, ông ta đã sống hàng tỷ năm, lần đầu tiên bị rung động đến vậy.
Kinh động tới mức thân xác và thần hồn như muốn tách lìa.
Kinh động tới mức máu nóng trong người như muốn phong hoá.
Ông ta... ông ta vừa nhìn thấy gì?
Tô Minh?
Kia là Tô Minh!
Giống như âm hồn ma quỷ mà xuất hiện một cách kỳ dị.
Anh không phải đã bước vào Ma giới Hàn Uyên rồi hay sao?
Làm thế nào vẫn có thể trở lại?
Muốn trở về từ Ma giới, phải đánh vỡ vách ngăn giữa các mặt thế giới!
Dù bạn có mạnh mẽ đến đâu cũng không thể làm được!
Hơn nữa, một khi đã tiến vào Ma giới thì cơ hồ chỉ có con đường nhập ma nhưng Tô Minh đột nhiên xuất hiện này dường như vẫn bình thường.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
"Tô Minh!", Luyện Phù Sinh cũng bị doạ tới choáng váng.
Giọng nói của ông ta cũng thay đổi, tràn ngập sợ hãi và bén nhọn.
"Có chút thú vị", chủ nhân Không Gian ngược lại chỉ thoáng sửng sốt, nhưng tiếp đó liền bình tĩnh lại, thậm chí còn nhìn Tô Minh chăm chú mang theo sự hứng thú.
Tô Minh vào lúc này không đếm xỉa nhìn tới chủ nhân Không Gian cùng Luyện Phù Sinh.
Mà ôm lấy Ngư Dung Băng.
"Tô Minh, Dung Băng là đang nằm mơ sao?", Ngư Dung Băng đã quá suy nhược, tự lẩm bẩm một mình, cô không dám tin hình bóng mơ hồ đang hiện ra trước mắt mình này, cô còn tưởng rằng bản thân đã cận kề tử vong, do đó gặp ảo giác trước khi chết.