Mục lục
Truyện: Đỉnh cấp Tông Sư - Tô Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bởi vì Trương Thiên Nhẫn biết rõ, Trần Thanh Minh có xuất thân không hề đơn giản, tuy chỉ là giáo tôn, nhưng quyền lực của bà ta tại học viện Linh Võ, lại không hề kém cạnh gì so với cái chức phó viện trưởng nhỏ bé như ông ta.  

 

Xét về sức mạnh, Trần Thanh Minh còn mạnh hơn nhiều.  

 

Nhóm thi mới tiếp tục bắt đầu.  

 

Vẫn một nhóm 100 người như trước.  

 

Tới lượt nhóm thứ sáu.  

 

Còn lâu mới tới lượt Tô Minh, vì anh ở nhóm mười tám.  

 

Trần Thanh Minh và Vu Khung đi sang một bên, bà ta nói gì đó với Vu Khung, gần như đã đợi được tới lúc làm sư tôn, mà chỉ bảo ngay cho Vu Khung.  

 

“Xin lỗi”, Quý Thanh Hoà khẽ nói, rồi lại cúi đầu: “Là do tôi kích động quá”.  

 

“Tôi rất thích phóng thái cứng rắn vừa rồi của cô khi đối diện với Trần Thanh Minh”, Tô Minh cười nói, và còn khẽ xoa đầu Quý Thanh Hoà.  

 

Quả thực rất thích.  

 

Người con gái độc nhất vô nhị này!  

 

Tính cách lại rất phù hợp với tiêu chuẩn của Tô Minh.  


“Anh thảm rồi”, đúng lúc này, công chúa nhỏ Cổ Kim cũng đi tới, nhỏ tiếng nói với Tô Minh: “Nếu như anh chỉ đánh cược mạng sống với Vu Khung thôi, anh có thua, thì tôi đây còn bảo kê được, nhưng anh lại dám khích với cả Trần Thanh Minh, lại còn cược ai thua sẽ phải quỳ lạy, anh cũng to gan quá rồi đấy, lần này thì coi như xong chuyện rồi đấy.

 Dường như công chúa nhỏ Cổ Kim không mong Tô Minh chết. Trong lòng cô ta dấy lên cảm giác khó nói.   

 

Tô Minh không hề lên tiếng.   

 

“Đều trách tôi!”, Quý Thanh Hoà cắn chặt răng, sau đó nói như sắp khóc.   

 

“Nhưng… Tôi từ xưa đến nay chưa từng khâm phục ai bao giờ, hai người lại ngoại lệ. Hai người thật cừ! Cũng to gan thật”, mắt Cổ Kim sáng lên, có chút phấn khích.   

 

Cô ta vốn là người mạnh dạn, cũng rất thích người như thế. Trước đó Tô Minh và Quý Thanh Hoà gây gổ với Trần Thanh Minh, thoạt nhìn là tự tìm cái chết nhưng chính ra lại vô cùng cứng rắn.   

 

Cuối cùng thì cuộc thi của từng nhóm cũng kết thúc, kết quả cũng không có gì đáng nói.    

 

Mất bốn đến năm tiếng, chất lượng kém đến nỗi, lúc đối mặt với 300 trận quái dị thì chắc đều chết thảm.    

 

Lúc cuộc thi diễn ra, số người đông nghịt, lúc đó mới cảm nhận được thành tích của Vu Khung và Tống Kình Thương khủng khiếp đến mức nào.   

 

Đúng là không phải con người… Đặc biệt là Vu Khung.   

 

Cuối cùng, thời gian dần trôi, cuộc thi cũng diễn ra đến ngày thứ tư…  

 

“Nhóm 18 và cũng là nhóm cuối cùng tham dự kỳ sát hạch của khóa này! Bắt đầu!”, Trương Thiên Nhẫn hét lên.   

 

Tiếng hét này vang lên khiến cho nhiều người có mặt ở đây đều cảm thấy sốt sắng đến ngạt thở.   

 

Màn biểu diễn đặc sắc sắp đến rồi.   

 

Tô Minh và Cổ Kim đều lên võ đài.   

 

“Tô Minh! Tôi tin anh! Cứ cố hết sức là được”, Quý Thanh Hoà nghiêm túc nói.   

 

“Chúng ta sẽ gặp nhau ở cầu Linh Võ!”, Cổ Kim lớn tiếng hô lên. Lời nói vừa dứt thì cô ta đã hóa thành một điểm sáng rồi đi về phía cầu Linh Võ.   

 

Ở trên không trung…  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK