Yếu không? Dư Thiên Hành yếu không?
Theo như Tô Minh thấy thì đúng là yếu thật.
Nhưng trên thực tế, Dư Thiên Hành là yêu nghiệt mạnh nhất đứng sau Chu Huyền- người được xếp hạng nhất trong bảng xếp hạng yêu nghiệt của học viện Tiên Lạc nhưng đã mất tích khá lâu.
Hơn nữa còn phải suy xét đến, bản thân học viện Tiên Lạc là một trong bốn thánh địa võ đạo lớn trong thế giới Đại Thiên, là nơi tập trung nhiều yêu nghiệt trẻ tuổi nhất trong thế giới Đại Thiên. Có thể vào được học viện Tiên Lạc đã là kỳ tích lắm rồi, vậy mà Dư Thiên Hành còn là kỳ tích siêu cấp trong những kỳ tích.
Vì vậy, khi Tô Minh đánh giá Dư Thiên Hành là ‘yếu một cách quá mức’ đủ thấy anh mạnh đến mức nào. Điều quan trọng là dường như… Tô Minh hoàn toàn có tư cách nói lời này.
Thấy vậy mà đám người vây xung quanh đều không ngừng run rẩy. Tô Minh giết Dư Thiên Hành trong tích tắc, dùng thực tế để chứng minh và định nghĩa lại thế nào là yêu nghiệt, thế nào là thiên tài?
“Học viện của các người không còn ai ra ứng chiến nữa sao?”, trong lúc yên tĩnh, Tô Minh nhìn về phía đám lãnh đạo cấp cao như Viên Châm của học viện Tiên Lạc, hỏi.
Còn các học viên của học viện Tiên Lạc và cả 8 học viên đến tham gia trận giao lưu võ đạo thì lúc này chỉ còn biết run rẩy, không ai thiết tha gì nữa.
“Chàng trai! Hôm đó là do chúng tôi suy nghĩ không chu toàn về chuyện liên quan đến Diệp Mộ Cẩn. Tôi xin ở đây xin lỗi cậu và Diệp Mộ Cẩn, chúng tôi có thể giết Ngô Thanh Thương ngay trước mặt cậu, cậu thấy thế nào?”, Viên Châm hít một hơi thật sâu, nói.
Chịu thua rồi sao?
Đường đường là viện trưởng của học viện Tiên Lạc mà chịu thua…
Wao!
Đúng là gặp ma rồi!
Chuyện này…
Khiếp quá đi!
Một trong bốn học viện lớn mà chịu thua, chuyện này đúng là lần đầu xảy ra trong suốt mấy tỷ năm.
Nhất thời, đừng nói là đám người vây xung quanh mà ngay cả những trưởng lão hay chấp sự đứng bên cạnh Viên Châm đều toàn thân run rẩy. Có người sốt sắng định lại khuyên viện trưởng nhưng lại thấy viện trưởng giơ tay lên ngăn họ lại.
Viên Châm chăm chú nhìn Tô Minh. Thật ra, trong lòng ông ta đã dấy lên sát ý từ lâu.
Tô Minh giết Dư Thiên Hành trong tích tắc làm gián đoạn trận giao lưu võ đạo, sỉ nhục học viện Tiên Lạc, chuyện nào cũng đáng chết nhiều lần, chuyện nào cũng làm mất thể diện cả học viện Tiên Lạc, làm ảnh hưởng đến danh tiếng của họ.
Vì vậy, theo như Viên Châm thấy, kết cục của Tô Minh nhất định phải là chết. Hơn nữa, đó còn phải là cái chết thê thảm ở trước mặt tất cả mọi người. Nhưng sẽ không phải là hôm nay.
Lý do rất đơn giản, hôm nay những tiền bối của học viện Tiên Lạc không thể ra tay ở trước mặt bao nhiêu người như này, nếu không sẽ gây đàm tiếu.