Cho dù là một chút xíu khí tức và ý chí kia chỉ bằng một phần ngàn một phần vạn lúc Đế Ly còn sống, thế nhưng nó lại vô cùng vô cùng vô cùng kinh khủng, tuyệt đối không phải thứ mà người thường có thể tưởng tượng.
Đáng tiếc lại gặp phải Tô Minh.
Anh có được kho tàng huyết mạch, quả thực là tất cả khí tức, ý chí đều trấn áp người khác! Đường đường là Đế Ly tiền sử mà cũng vô cùng đáng thương.
Gặp phải một tên tàn nhẫn như Tô Minh.
Khi khí tức và ý chí hoàn toàn bị trấn áp nghiền nát, năng lượng kinh khủng, mênh mông, tinh túy hơn đang mãnh liệt tràn vào trong cơ thể của Tô Minh.
Khí tức của Tô Minh đang điên cuồng dâng cao, nếu nhìn kỹ da thịt xương cốt trên người sẽ thấy chúng đang nhúc nhích từng chút một, còn kèm theo cả ánh sáng cổ xưa thần bí.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút.
Khoảng hai giờ sau.
“Phù! Cuối cùng đã hấp thu hoàn toàn rồi!”, Tô Minh thở ra một hơi, trên mặt toàn vẻ chấn động, chỉ mới có một giọt tinh huyết thôi mà mình phải dùng tận mấy giờ liền, phải biết anh chính là người đàn ông có được kho tàng huyết mạch.
“Nếu là tu giả võ đạo khác, không chừng còn phải tốn ba đến năm năm mới hấp thu xong hết nhỉ?”, Tô Minh không nhịn được than vãn.
“Không sai, nếu là tu giả võ đạo khác thì đúng là cần hấp thu từ ba đến năm năm, cho nên đa số tu giả võ đạo đều phải bế quan tám năm mười năm, ai giống như anh chứ, ngắn thì ba đến năm ngày, chậm thì một tháng hai tháng mà thôi”, thiên nữ Tạo Hóa châm chọc một câu, cho dù cô ta là cường giả của văn minh cấp bậc siêu việt cũng có chút hâm mộ Tô Minh có được kho tàng huyết mạch, có kho tàng huyết mạch này đúng là vô địch mà.
“Hì hì”, Tô Minh cười đắc ý, sau đó anh siết chặt nắm đấm, không khí xung quanh nắm đấm bắt đầu tán loạn và sụp đổ, vô cùng chấn động.
“Đạt tới sức mạnh thuần túy 90 triệu kg đúng là đáng sợ mà!”, Tô Minh chẹp miệng, nét cười trên môi càng đậm: “Mình lại có thể vận dụng thêm một chút kho tàng huyết mạch nữa rồi, thật là tốt!”
Ngoài việc gia tăng sức mạnh thuần túy, anh còn được cải thiện toàn diện về khả năng phòng thủ thể chất, thị lực, thính giác, v.v.
Anh ước tính rằng hiệu quả chiến đấu của mình ít nhất đã tăng gấp đôi.
“Hiện tại, tất cả những người dưới cảnh giới Chân Thánh, mình đều có thể đập chết chỉ với một tay. Giống như bóp chết một con ruồi vậy. Bao gồm cả bán bộ Chân Thánh”, Tô Minh ước lượng lực chiến đấu của bản thân, đối với cảnh giới Chân Thánh chân chính, thành thực mà nói, anh cảm thấy nếu chỉ là sơ kỳ, trung kỳ, không khéo tung ra hết cả con át chủ bài của mình cũng có thể liều một phen.
Về phần cảnh giới võ đạo, Tô Minh hiện tại thuộc Chân Vương trung kỳ, nhưng bởi vì hấp thu tinh huyết của hoàng đế tiền sử, mà nâng cao một cảnh giới nhỏ.
“Thực sự có cảm giác thế giới Tiểu Thiên này có chút không dung chứa nổi mình nữa rồi”, Tô Minh có phần kiêu ngạo khó mà giải thích được.
“Được rồi đó. Anh thực sự tưởng rằng thế giới Tiểu Thiên đơn giản như vậy à???”, thiên nữ Tạo Hóa dội thẳng một gáo nước lạnh: “Không nói đến những thứ khác, chỉ cần lão già Bất Bại kia, anh cảm thấy mình hiện tại có thể là đối thủ của ông ta sao?”
Tô Minh giật mình.
Không phải là đối thủ.
Chắc chắn không phải, còn kém hơn rất nhiều.
Ông già đó giống như mạnh mẽ tới mức không giống bình thường.
“Vương triều Liệt Nhật, tầng võ Hách Liên kia… chỉ là những thế lực mạnh nhất ở mặt nổi mà thôi, thế giới Tiểu Thiên này còn có các gia tộc lánh đời, thế lực truyền thừa huyết mạch, yêu tộc…”
“Vậy sao!”, Tô Minh gật đầu tỏ ý đã hiểu.
“Nhưng, anh cũng đã rất khá, không cần phải tự coi nhẹ mình”, thiên nữ Tạo hóa lại nói.