Trên tấm gương to lớn một bức tranh rõ ràng xuất hiện, đó thực sự là hình ảnh bên trong bí cảnh Chúng Sinh.
Bao gồm bóng dáng của mấy người Tô Minh, Mạc Thanh Nhạn, Minh Thương đều có thể nhìn thấy và tìm kiếm trên chiếc gương này.
Trong nháy mắt, tất cả mọi người trong Chúng Sinh các đều ngước đầu, nhìn chằm chằm vào tấm gương
“Lão Diễm, vận may của Tô Minh… dường như… dường như không quá tốt”, rất nhanh, có người cẩn thận từng li nói một câu.
Và nhiều người có biểu cảm kỳ quái, sâu trong mắt có không ít người là hả hê cười trên nỗi đau của người khác.
Đặc biệt là một số quản lý cấp cao vốn không hòa hợp với Diễm Huyền Kình, sâu nơi đáy mắt đều là sự vui vẻ.
Như lão Lưu cũng là một vị thái thượng trưởng lão, không kìm được nói: “Lão Diễm, nếu Tô Minh cùng Mạc Thanh Nhạn đã ngẫu nhiên bị cánh cửa Chúng Sinh dịch chuyển tới vùng đất Khôi Tiên, cái này… thực sự là xui xẻo, lão Diễm, có cần tôi ra tay, kéo hai đứa nó ra khỏi bí cảnh Chúng Sinh không?”
“Trước mắt không cần”, Diễm Huyền Kình lắc đầu, ánh mắt lóe lên, sắc mặt hơi khó coi, loại chuyện xảy ra với xác suất cực kỳ nhỏ này còn có thể nói gì đây?
Vận may của Nhóc Tô cùng Thanh Nhạn cũng quá kém rồi.
Bất kỳ bí cảnh nào cũng đều có một số vị trí đặc biệt, mà bí cảnh Chúng Sinh đương nhiên cũng có.
Vị trí đặc biệt của bí cảnh Chúng Sinh bao gồm vùng đất Khôi Tiên, hơn nữa, vùng đất Khôi Tiên rất có khả năng là một trong những vị trí nguy hiểm và biến hóa kì lạ nhất tại bí cảnh Chúng Sinh.
Trước hết, vùng đất Khôi Tiên là một vòng tròn khép kín.
Tô Minh và Mạc Thanh Nhạn đã ở trong đó nên đương nhiên không rõ, nhưng nhìn từ thế giới bên ngoài, có thể thấy rõ ràng rằng, vùng đất Khôi Tiên là một hòn đảo biệt lập được bao quanh bốn phía bởi đại dương tại giữa biển Chúng Sinh.
Nếu chỉ là một hòn đảo biệt lập cũng thôi, điều quan trọng là, trên hòn đảo này còn có rất nhiều khôi tiên, cái gọi là khôi tiên chính là một loại con rối đỉnh cấp, được chế tạo từ nhiều vật liệu tiên phẩm khác nhau, loại con rối cấp bậc này vô cùng trân quý, chi phí để tạo ra một con là rất lớn, hơn nữa, sức chiến đấu của khôi tiên còn vô cùng mạnh mẽ, khôi tiên trên vùng đất Khôi Tiên hầu như không dưới cảnh giới Hồng Thiên.
Điều đáng sợ nhất chính là bí cảnh Chúng Sinh lần này xảy ra vào thời gian linh triều Chúng Sinh hiếm có, thậm chí cả Ma Lân Chúng Sinh trong biển Chúng Sinh cũng thức tỉnh, càng không nói đến Khôi Tiên, nói cách khác, theo bình thường, có khoảng 30 khôi tiên trên vùng đất Khôi Tiên này, lần này nếu xui rủi có 100 con, hơn nữa thực lực của mỗi một con khôi tiên sẽ tăng lên tương ứng.
Nếu chỉ có những thứ này cũng thôi, cho dù thế nào thực lực của nhóc Tô cực mạnh, đối mặt với những khôi tiên này xử lý khéo léo cũng có cơ hội giết ra ngoài.
Nhưng vùng đất Khôi Tiên là một hòn đảo đơn độc khép kín, toàn bộ đảo được bao phủ bởi những trận pháp cổ xưa, ngay cả bản thân Diễm Huyền Kình cũng rất khó có thể phá mở những trận pháp đặc biệt quái dị này, trừ khi tất cả các thái thượng trưởng lão của Chúng Sinh các chung tay hành động, đại khái có thể cưỡng ép xé rách ra một lỗ hổng nhỏ trong thời gian ngắn.
Cho dù Tô Minh có thể đối phó với khôi tiên nhưng cũng không đủ khả năng rời khỏi vùng đất Khôi Tiên này!
"Cũng quá xui xẻo rồi", Diễm Huyền Kình không kìm được lại thấp giọng chửi rủa một câu.
"Ha ha… lão Diễm cũng không cần phải nóng ruột, trong vùng đất Khôi Tiên đó không phải có một con Huyền Võ Tiên Quy sao? Nếu nó nguyện ý giúp đỡ Tô Minh cùng Mạc Thanh Nhạn thì hai người họ có thể dễ dàng ra khỏi vùng đất Khôi Tiên rồi", lúc này lại có một vị thái thượng trưởng lão khác lên tiếng, danh xưng lão Chu.