Khí tức cũng có chút dấu hiệu bạo phát.
Nhưng sau cùng vẫn không dám đáp lại, cũng không dám ra tay.
Toàn bộ Thương Thành, hàng trăm triệu người đều nghe được những lời thóa mạ này, người thanh niên đến từ thế giới Đại Thiên đúng là giẫm đạp lên thể diện tôn nghiêm của Thương chủ bọn họ!!!
Có thể không tức giận sao?
Nhưng lại không dám phản bác lại.
Cho dù người đông thế mạnh lên tới hàng triệu người
Thì đã thế nào?
Tư Sùng Tuấn quá mạnh, quá mạnh, quá mạnh, quá mạnh ...
Giống như vầng thái dương, cho dù khí tức đã kiềm hãm lại, nhưng vầng hào quang vẫn chiếu rọi bốn phương, áp chế những người đang có mặt tới thở không nổi.
Tư Nam Quân không nhịn được mà xích lại gần Lâu Sở hơn, hận không thể khảm cả cơ thể lên người ông ta, như vậy mới có cảm giác an toàn.
Trong tiềm thức bà ta lúc này khát vọng Lâu Sở có thể vì mình mà làm chủ.
Đáng tiếc.
Lâu Sở căn bản không có can đảm đó.
Sỉ nhục người phụ nữ của mình như vậy, Tư Sùng Tuấn không cho ông ta lấy một chút mặt mũi, thậm chí còn trực tiếp làm ông ta bẽ mặt.
Lâu Sở có thể không phẫn nộ sao???
Đương nhiên.
Vẫn là không dám biểu đạt bất kỳ thái độ gì, chỉ có thể âm thầm đè nén nơi đáy lòng.
Giờ phút này, ông ta đã quên trước khi Tư Sùng Tuấn xuất hiện, những lời lẽ điên cuồng đầy ngạo mạn, đắc ý cùng tự tin tràn đầy của mình trước mặt Tư Nam Quân, muốn tìm lại công lý cùng báo thù rửa hận cho bà ta.
Sắc mặt của Tư Nam Quân càng tái nhợt.
Cắn chặt môi.
Nước mắt chực trào.
Tuyệt vọng, thất vọng.
Bà ta đã nhìn ra thái độ của Lâu Sở.
Có thể tưởng tượng được.
Mọi thứ thật nực cười.
Trước khi Tư Sùng Tuấn đến, bà ta thực sự rất hào hứng, như sắp bay lên thiên đường vậy!!!
Ảo tưởng.
Dường như dưới sự dẫn dắt của người đàn ông của mình, hành hạ xé xác Tư Sùng Tuấn đến chết, rồi chém giết ngược trở lại Bình La Thiên nhà họ Tư, tìm lại công bằng cho mẹ mình.