“Nghịch Hồn Trảm!”. Sau đó, thần hồn của Phù Dịch lập tức chuyển động, lại biến hoá thành hình đao.
Vô cùng sắc bén.
Bao phủ cả tâm trí.
Khẽ liếc nhìn thôi cũng cảm thấy linh hồn chấn động.
Rất kinh khủng!
Khi hồn đao ngưng tụ đến cực hạn, hồn đao khẽ di chuyển.
Chém ra một đao hướng về phía Tô Minh.
Chính xác mà nói là chém về phía mi tâm của Tô Minh.
“Sao lại như vậy?”. Thân thể mềm mại của Huyền Sơ Tình khẽ chuyển động, bờ môi đỏ cắn chặt. Vừa mới an tâm chút thì đã phải lo lắng rồi, cô ta có chút không cam tâm, rõ ràng Tô Minh có nhiều át chủ bài như vậy, cũng tạo ra được kỳ tích rồi, tại sao đúng lúc này Phù Dịch lại có được thần thông hồn kỹ?
Biến cố thay đổi.
Những thứ về thần hồn cũng vô cùng hiếm gặp dù ở văn minh Trạch.
Ngay cả thần hồn và hồn kỹ cũng nằm ngoài lẽ thường rồi.
Nhịp tim cô ta bắt đầu đập mạnh, mắt nhìn sang Tô Minh.
Tô Minh có thể đối phó được sao?
Ở bên ngoài...
“Mẹ kiếp! Giỏi, rất giỏi! Dịch nhi, giỏi lắm!”, Phù Thông Hải kích động tới mức suýt nhảy dựng lên, đường đường là lão quái vật cấp bậc Tiên Hoàng, giờ phút này, ông ta hoàn toàn quên mất lễ nghĩa.
Có cảm giác từ Địa Ngục lên tới Thiên Đường.
Vô cùng sảng khoái!
Ngay giây trước, ông ta đã tuyệt vọng tới mức suýt nhập ma.
Giờ phút này...
Ha ha ha...
Trời không diệt Phù Dịch.
Có ai ngờ được Phù Dịch lại có được thần thông hồn kỹ ở trong bí cảnh Mai Tiên này? Xác suất của việc này vô cùng nhỏ bé nhưng nó lại xảy ra! Đúng là số mệnh của Phù Dịch, vận số của nhà họ Phù!
“Gia chủ, ông có nhìn thấy không? Nhìn thấy không? Ha ha ha ha...”, Phù Thanh Dung kích động tới mức rơi lệ.
Hưng phấn tới rơi nước mắt!
Thành chủ Mai Tiên há hốc mồm, vẻ mặt đờ đẫn, thay đổi bất ngờ, tinh thần không chịu nổi bước ngoặt bất ngờ này.
Hiện tại…
Hồn đao đã tới trước mặt Tô Minh.
Phù Dịch kích động muốn chết.
Kích động như thể nhìn thấy cảnh thần hồn của Tô Minh bị mình nghiền nát, vỡ vụn.
Đây mới thật sự là tuyệt sát! Không phải sao?
Nhưng đúng vào lúc đó, Tô Minh lại không nói gì.