Trời ạ.
Mắt đều mù rồi sao?
Đang nằm mộng sao?
Đó là tiên nguyên mạch!
Còn là cấp bậc thượng phẩm!
Có bao nhiêu năng lượng được ẩn chứa trong một sợi tiên nguyên mạch? Có thể dùng từ cuồn cuộn như sóng lớn để hình dung, cho dù là một vài khí tu với cảnh giới Thiên Kiếp Siêu Thoát cũng cần ba năm ngày để hấp thu một tia tiên nguyên mạch cực phẩm, đây đã là tốc độ cực nhanh rồi.
Nhưng Tô Minh trước mắt thì sao?
Giống như ăn cơm uống nước ngày thường, cứ như vậy trực tiếp nuốt xuống một tia tiên nguyên mạch, ngụm thứ nhất qua đi, sau đó là tia thứ hai, thứ ba rồi thứ tư ...
Vân vân.
Không có động tác ngắt quãng.
Cho dù tận mắt nhìn thấy, con tim cũng không khỏi run rẩy, tâm thần điên cuồng dao động.
"Tên khốn này điên rồi sao? Không sợ nghẹn chết sao?", Trì Thương Tuyết không nhịn được mà phỉ nhổ.
Tuy nhiên.
Khi tất cả mọi người đều cảm thấy Tô Minh sẽ bị nổ tung vì không kịp thời luyện hoá, thậm chí tẩu hoả nhập ma phế bỏ một thân võ đạo thì có thể thấy rõ ràng dòng chảy quanh người anh đang dao động mênh mang.
Anh đang đột phá.
Đúng vậy.
Đột phá cấp tốc…
Cảnh giới nhích từng chút một mà tăng lên.
Gần như trong nháy mắt đã là đột phá một cảnh giới nhỏ.
Từ lúc nào mà việc đột phá trở nên dễ dàng như vậy rồi?
Bên ngoài Kiếp Trì, thực sự là lặng ngắt như tờ, rất nhiều đệ tử Kiếp Tông vốn luôn tự cho rằng bản thân là yêu nghiệt, lúc này cũng phải khép mình giống như một người đá, đả kích quá lớn.
“Thiên tài bậc này sẽ không phải chịu cơn thịnh nộ của trời xanh chứ?”, khóe miệng lão Hoàng co rút, âm thầm lẩm bẩm một câu, ông ta cũng không biết nên nói gì mới tốt, dù sao nếu ông ta là ông trời, cũng sẽ hận không thể bóp chết Tô Minh, hoàn toàn không lưu lại đường sống cho người khác, quá cường hãn đủ khiến trời xanh trách phạt.
Kiếp Thành.
Trên đài Võ Kiếp.
Huyền Diễm Thiên Lan cắn chặt đôi môi đỏ mọng khiến bờ môi bị xé rách đến mức chảy máu, nhưng cô ta căn bản không cảm giác được.
Huyền Diễm Thiên Lan hồn bay phách lạc.
Đúng, cô ta biết Tô Minh là một yêu nghiệt vô song bậc nhất, liên tiếp hai lần bị anh treo lên đánh, cho dù cô ta là một kẻ ngu ngốc cũng hiểu rõ.
Nhưng lòng kiêu hãnh không cho phép cô ta thừa nhận thất bại.
Cô ta muốn báo thù.