“Sao có thể chứ?”, Hình Lăng lắc đầu, thất thần, mặt không còn chút máu, hắn ta vốn dĩ đẹp trai, đĩnh đạc, điềm đạm hơn so với người thường, lúc này, tâm lý hắn có cảm giác sụp đổ, như sắp nhập ma vậy.
“Lão Trang, ba chuyện mà ông nói, bổn tông đều đồng ý, đều đồng ý, hahaha...”, Trì Chân Phong cũng cười lớn, không cần cân nhắc đã đồng ý rồi, có thể đập vỡ Chuông kiếp, mà lại chưa đến 30 tuổi, thật tuyệt khi Kiếp tông có được cậu trai này.
Con gái ông ta gả cho người này, vô cùng tốt.
“Bố...”, Trì Thương Tuyết lườm Trì Chân Phong một cái, rất xấu hổ, nhưng nhìn thì có vẻ không phản cảm với Tô Minh lắm.
Nguyên nhân thì cũng rất đơn giản, thứ nhất, cược thua rồi, cô ta là người nói lời giữ lời.
Thứ hai, Tô Minh mặc dù rất khốn nạn và xấu xa, nhưng cảnh giới võ đạo của anh quả là rất mạnh, thiên phú hơn người, ở hai phương diện này Tô Minh đều rất ưu tú, điều này giống như một cô gái bình thường đột nhiên được một người đàn ông đẹp trai nhà có trăm tỷ tỏ tình, cho dù cô ta không phải là người nông cạn, không đồng ý ngay, nhưng ít nhất cũng phải nhìn một chút chứ. Bản chất con người mà.
Thứ ba, thái độ của lão Trang và bố mình, hai người rất vừa ý với Tô Minh, giống như kiểu, cô ta kết hôn với Tô Minh là đã kiếm được món hời lớn vậy. Trì Chân Phong và bố là hai người thân nhất với cô ta, một người là bố, một người là trưởng lão nhìn cô ta lớn lên, giống như ông nội mình vậy, thái độ hai người họ khi khen Tô Minh làm cô ta ý thức được, nếu mình kết hôn với Tô Minh thì cũng không phải là chuyện gì xấu.
“Tiện nhân”, lúc này, nhìn Trì Thương Tuyết không hề phản kháng, thậm chí còn có chút xấu hổ và sợ hãi, Hình Lăng nắm chặt tay trầm giọng chửi rủa, cực kỳ phẫn uất.
Hắn ta theo đuổi Trì Thương Tuyết nhiều năm như vậy.
Hai người mặc dù chưa đến mức xác định quan hệ yêu đương, nhưng cũng đang đi về hướng đó, hắn ta và Trì Thương Tuyết rõ ràng chắc chắn có thể trở thành một đôi.
Kết quả là...
Trì Thương Tuyết quay đầu thì…
Tất nhiên hắn vô cùng oán hận…
Lúc này hắn đã bỏ sót một chi tiết. Ngay từ đầu đến giờ hắn luôn theo đuổi Trì Thương Tuyết nhưng cô ta vẫn chưa đồng ý.
Còn Tô Minh thì theo bản năng nhìn về phía Trì Thương Tuyết với vẻ áy áy, dường như đã lừa dối sư tôn Cố Hoàng Sí.
Sớm biết vậy thì chỉ đập nát chuông Kiếp là đủ rồi chăng? Căn bản không cần đi tán tỉnh Trì Thương Tuyết làm gì.
Càng không cần đánh cược?
Hình như mình ra chiêu hơi quá nên Trì Thương Tuyết thật sự động lòng với mình rồi sao?
Tô Minh nào biết suy nghĩ hiện giờ của anh là hoàn toàn sai lầm. Thoạt nhìn có vẻ vì anh đập nát chuông Kiếp, sau đó mọi thứ trở nên đơn giản, đặc biệt là đơn giản vào được Kiếp Trì.
Nhưng trên thực tế không phải vậy.
Ít nhất, nếu không phải lão Trang nhắc đến hôn ước giữa Tô Minh và Trì Thương Tuyết, kể cả Tô Minh đập được chuông Kiếp là kỳ tích vô thượng thì Trì Chân Phong cùng lắm là tán thưởng hoặc là lôi kéo chứ không dễ dàng đồng ý cho Tô Minh thay thế Hình Lăng vào Kiếp Trì trong lần này.
Lý do rất đơn giản, cơ hội vào Kiếp Trì lần này là vô cùng hiếm có, cũng rất quan trọng. Khác với bất cứ lần nào vào Kiếp Trì, nếu như không phải là người của mình thì kể cả có ưu tú đến đâu thì Trì Chân Phong cũng không đồng ý. Đây là lẽ thường tình, Kiếp tông không phải kẻ ngốc, không thể dọn đường sẵn cho người khác được.