Trong tình huống này, chỉ cần một cọng cỏ cứu mạng, cho dù là hoa trong gương, trăng trong nước thì cô ta cũng sẽ vô ý thức muốn nắm lấy. Dù anh lừa gạt thì cô ta cũng muốn nhìn thấy hi vọng.
"Được", yên lặng một lát, Tần Khả Ngọc gật đầu, giọng nói đột nhiên khàn đi: "Anh đồng ý với tôi! Nếu như anh làm không được! Tôi cam đoan sẽ dùng thủ đoạn điên cuồng nhất của Ma giới Hàn Uyên để trả thù anh, để anh sống không bằng chết!"
"Được", Tô Minh nhẹ gật đầu, không biết nên nói gì, là con gái mà sao sát khí lại có thể nồng đậm đến mức đó. Lúc này, sát khí trên người Dược nữ quả thực kinh khủng đến mức chính Tô Minh cũng cảm thấy khó chịu, không quen, quá nồng đậm.
"Đi", sau đó, Dược nữ đột nhiên nắm lấy cổ áo Tô Minh, xách theo Tô Minh sải bước rời đi, sấm rền gió cuốn.
Trên thực tế, Dược nữ cũng xác thực coi ngựa chết làm ngựa sống.
Bởi vì thời gian ước định, thời gian định đoạt vận mệnh sắp đến.
Chưa đến hai ngày.
Cô ta không còn thời gian tiếp tục lang thang trong rừng tìm kiếm dược thảo, làm từng bước luyện dược nữa.
"Cô có thể nói qua về tình hình ở Ma giới Hàn Uyên với tôi không, còn có tình huống của gia tộc và của chị cô nữa?", trên đường đi, Tô Minh hỏi.
...
Vừa mới đến, còn chưa biết gì cả.
Mặc dù thực lực khôi phục đến đỉnh phong, có thể nói là cực kỳ mạnh.
Nhưng trải qua một kiếp Luyện Phù Sinh và nền văn minh Sát Đạo kia, Tô Minh thật sự thu lại kiêu ngạo sâu trong nội tâm mình.
Sư tử vồ thỏ cũng phải dốc toàn lực.
Huống hồ, Ma giới Hàn Uyên tuyệt đối không phải là con thỏ.
"Anh không biết gì sao?", Dược nữ cau mày, sau đó lại buông lỏng chân mày ra, cô ta suy nghĩ miên man, Tô Minh không biết cái gì cả âu cũng là chuyện thường tình. Có lẽ là người nọ đến từ thế lực cao cấp siêu đẳng, bí ẩn, không muốn cho ai biết đến nào đó, rất có thể là loại thế lực ẩn thế này lắm, hơn nữa còn chưa từng bước chân ra khỏi gia tộc, ngây thơ như một tờ giấy trắng, do vậy, người nọ chẳng biết cái gì cả.
Tưởng tượng trong đầu như vậy làm cho cô ta càng thêm tin tưởng thân phận của Tô Minh.
Dược nữ trầm tư suy nghĩ một lát, rồi cất lời: "Một triệu năm trở lại đây, Ma giới Hàn Uyên rơi vào thời kỳ hỗn loạn nhất lịch sử, dù sao, núi Ma Thần cứ cách ba mươi triệu năm phải mở ra một lần, chỉ vì một vị trí tiến vào trong đó, mà rất nhiều thế lực đỉnh cấp tranh nhau đến đầu rơi máu chảy. Nhà họ Tần chúng ta là một trong sáu gia tộc lớn mạnh nhất Ma Thành Thiên Tâm. Tuy nhiên, chúng ta chỉ xếp hạng bét trong sáu gia tộc siêu đẳng ấy. Ở trong cả Ma giới Hàn Uyên này, nhà họ Tần chỉ có thể được coi là một thế lực xếp hạng ba. Còn về Ma cốc Đà Sơn chính là thế lực xếp hạng hai. Bởi vì, trong khoảng một triệu năm nay, Ma giới Hàn Uyên rơi vào thời kỳ rối loạn, có rất nhiều thế lực chủ động hoặc là bị ép tham gia vào đó, và nhà họ Tần cũng không phải là ngoại lệ. Theo như Hiệp hội Gia tộc đã nói, hiện nay, có vài thế lực đang để ý đến nhà họ Tần, nhà họ Tần đang ở tình thế ngàn cân treo sợi tóc, dưới tình cảnh này, thông gia với Đà Sơn Ma là việc phải làm, chỉ có Đà Sơn Ma mới có thể bảo vệ nhà họ Tần. Mà tôi và chị gái mình đều có dung nhan và tư sắc xếp thứ nhất thứ nhì ở Ma Thành Thiên Tâm, cũng là vốn liếng lớn nhất của nhà họ Tần để thông gia với Đà Sơn Ma".
"Thực lực của Đà Sơn Ma ra sao?", Tô Minh hỏi.
"Là cảnh giới Nguyên Vạn Tượng tầng thứ nhất", Dược nữ chần chừ một lát, rồi đáp lời.
"Còn chị gái cô thì sao?", Tô Minh hỏi tiếp.
"Cảnh giới Tru Thần tầng thứ năm. Về sức chiến đấu, Tần Phong Nhan có thể đánh bại tôi chỉ trong vòng ba mươi chiêu", sâu trong đáy mắt Dược nữ thoáng hiện lên một chút u ám, chỉ nói đến thiên phú võ đạo thì cô ta không sánh bằng chị gái của mình,