Mục lục
Truyện: Đỉnh cấp Tông Sư - Tô Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Hắn ta tận mắt chứng kiến cảnh tượng Tô Minh chém chết Cổ Dực!  

 

Cảm giác chấn động đó khiến hắn ta sợ hãi đến mức tim phổi như bị xé rách.  

 

Cũng hối hận chết đi được...  

 

Nghe thấy tiếng kêu cứu của Vương Thừa Dịch, Tiền Sơn Sơn và Trương Khả liếc nhìn Vương Thừa Dịch một cái nhưng lại không có bất cứ hành động nào.  

 

Bởi vì trước đó Vương Thừa Dịch đã đắc tội với Tô Minh, không có sự đồng ý của Tô Minh thì bọn hắn cũng không dám tùy tiện cứu người, ngộ nhỡ chọc giận Tô Minh thì sao?  

 

Sự khủng bố, vô địch của Tô Minh quả thực như bóng ma vậy, khắc sâu vào trong tâm niệm của hai người. Lúc này hai người đều run rẩy, trong đầu óc hồi lâu vẫn còn hiện lên hình ảnh Tô Minh giết chết Cổ Dực vừa nãy.  

 

"Vị tiền bối mà anh nhắc đến đó là ân nhân cứu mạng của anh, lúc này anh nên tìm tiền bối của anh tới cứu anh chứ", Tô Minh nhìn Vương Thừa Dịch, lạnh lùng lên tiếng.  

 

Tiền bối mà Vương Thừa Dịch nói chính là Cổ Dực.  

 

Cổ Dực đã chết rồi, sao còn cầu cứu Cổ Dực được nữa?  

 

Huống chi, trọng thương gần chết của hắn cũng là đến từ một quyền của Cổ Dực.  

 

Những lời nói này của Tô Minh hoàn toàn là những lời châm biếm, hơn nữa còn là những lời châm biếm nhìn Vương Thừa Dịch, thấy chết mà không cứu.  

 

"Anh...", Vương Thừa Dịch vốn chỉ còn lại nửa hơi thở lúc này bị một câu nói của Tô Minh kích động, nửa hơi thở đó không giữ được nữa... rõ ràng tức quá mà chết.  

 

Thần hồn cũng tiêu tán hóa thành hư không, vốn dĩ khi Vương Thừa Dịch chịu một quyền đó của Cổ Dực, thần hồn cũng bị trọng thương có xu hướng tiêu tan, lúc này, thân thể đã chết, đương nhiên thần hồn cũng hóa thành hư vô.  

 

Ngay sau đó Tô Minh đưa Độc Cô Nguyên và Đạm Đài Vô Tình rời đi.  

 

Tiền Sơn Sơn và Trương Khả cũng rời đi, rời khỏi sơn động.  

 

Vừa rời khỏi sơn động.  

 

Thì đột nhiên...  

 

"Vù vù vù vù...", Trương Khả và Tiền Sơn Sơn lập tức biến mất, bị động biến mất.  

 

Hai người thậm chí còn không biết đã xảy ra chuyện gì đã giống như có một cỗ lực hút từ trên trời hút hai người đi.  

 

Tiếp theo là Đạm Đài Vô Tình và Độc Cô Nguyên cũng biến mất.  

 

"Đại Đạo bị dồn ép đến mức nóng nảy rồi", Tô Minh thì thầm tự nói. Anh đã đoán được xảy ra chuyện gì.  

 

Trương Khả, Tiền Sơn Sơn đến từ vực Hỗn Độn, ý chí Đại Đạo không muốn bọn họ chết, bằng không sẽ có phiền phức, cho nên đã bị trận pháp đưa ra khỏi chiến trường Thần Ma.  

 

Độc Cô Nguyên cũng vậy.  

 

Còn Đạm Đài Vô Tình e là vì ý chí Đại Đạo không muốn dây dưa mãi không thôi với hoàng triều Bất Tử, bằng không nếu thế lực đệ nhất cường đại trên thế giới Đại Thiên không màng tất cả khai chiến với ý chí Đại Đạo cũng sẽ gây nên hao tổn với vận khí và căn nguyên của thế giới Đại Thiên, đó là điều mà ý chí Đại Đạo không muốn nhìn thấy, cho nên cũng đưa Đạm Đài Vô Tình ra ngoài.  

 

Ừ.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK