"Bây giờ, chúng ta đang ở bên ngoài Linh Võ Thành, tiếp theo là vào thành, cô Quý, nếu được thì mong cô hãy che mặt lại", Ngô Lập Tàng nhìn Quý Thanh Hòa, nói với vẻ hết sức chân thành.
Quý Thanh Hòa gật đầu, lấy một chiếc khăn lụa màu trắng ra che mặt lại.
Quý Thanh Hòa khá xinh đẹp, với vẻ ngoài như thế, lúc mới đến sẽ dễ dẫn tới mấy chuyện rắc rối. Ngô Lập Tàng bảo cô ta che mặt lại là đúng.
"Đi thôi, chúng ta vào thành nào. Còn mấy ngày nữa mới đến lúc thi kiểm tra vào học viện. Trong khoảng thời gian này, hai người hãy ở trọ. Cả hai vừa tới đã gặp tôi coi như may mắn cũng như có duyên, tôi sẽ mời hai người nếm thử các món ăn đặc sản ở Linh Võ Thành. Hơn nữa, đồ ăn ở đây là ngon nhất đấy, đặc biệt là ở lầu Huyền Nguyệt", Ngô Lập Tàng vui vẻ cười nói.
Ba người đi vào Linh Võ Thành.
Bước tới gần tường thành lại càng chấn động hơn, nó cao tới mấy trăm mét.
Nhìn không tới đỉnh.
Độ dày của nó cũng rất kinh khủng, chắc phải 50m.
Dưới chân tường thành có một cánh cổng đang rộng mở.
Hai bên có bảo vệ đứng canh.
Họ rất trẻ, chắc chưa tới 30 tuổi, nhưng đã là bán bộ Động Hư, tư chất khá là cao.
Ngô Lập Tàng lấy 9 khối linh thạch hạ phẩm ra đưa cho bảo vệ.
Bấy giờ mới vào Linh Võ Thành được.
"Tiền ở Linh Võ Thành là linh thạch, bình thường đều dùng linh thạch hạ phẩm, trung phẩm thì thưa thớt hơn", Ngô Lập Tàng giới thiệu.
Vừa vào Linh Võ Thành.
Đập vào mắt là một con đường cực kỳ rộng, chắc khoảng 300m.
Kéo dài nhìn không tới cuối.
Hai bên đường là những cửa hàng san sát nhau.
Trông rất đồ sộ.
Phong cách có chút giống với kiến trúc Biện Kinh ở thời Tống trên Trái Đất.
Mặt đường được lát bởi vô số phiến đá lớn màu đen bóng loáng và cứng rắn.
Có dân cư đông đúc.
Trông tấp nập hơn so với tưởng tượng của Tô Minh.
Người đi đường ăn mặc trang phục khác nhau, có người mặc áo dài, người mặc áo giao lĩnh, người mặc áo dài cổ đứng... đủ loại kiểu dáng.