Thế nào được gọi là tổ khí đỉnh phong? Thế lực đỉnh cao nhất của nền văn minh cấp hai không chắc đã có thể lấy ra được một kiện tổ khí đỉnh phong, uy lực cực hạn của một kiện tổ khí đỉnh phong đại khái có thể trấn áp giết gọn tất cả những tu giả võ đạo dưới cảnh giới Tiên Đế.
Tổ khí đỉnh phong thực sự rất dũng mãnh!
Nhưng cứ như vậy… như vậy bị ngọn lửa nham thạch kia tấn công lấn áp, bắt đầu bị thương rồi… chỉ có thể nói, ngọn lửa nham thạch kia quá mạnh mẽ! Mạnh tới mức khiến người ta phải căm phẫn, mạnh tới mức không ngôn từ nào có thể hình dung!
Nhìn thế này, chỉ cần Tô Minh không phải là một người trì độn, chỉ cần anh còn có một chút đầu óc, cũng nên quay đầu đi thôi?
Cứng đầu cũng phải có mức độ?
Tuy nhiên......
“Xùy xùy xùy!”, Tô Minh lại tiếp tục hướng xuống dưới, lớp phòng ngự thứ hai từ bia Huyền Diệu kia càng lúc càng bị ăn mòn nghiêm trọng, ánh sáng phát ra cũng ảm đạm hơn, các vết cháy cũng lan rộng hơn.
“Đừng đi xuống nữa! Tô Minh, làm ơn, đừng đi xuống dưới nữa!”, đôi mắt đẹp của Sơ Huyền Tình đang đứng trên bầu trời đã ánh lệ, cô hét lớn từng tiếng, cô ta biết anh nghe không thấy, nhưng vẫn không nhịn được mà kêu gào.
Tại sao nhất định phải bướng bỉnh như vậy!
Tại sao cứ phải làm khó bản thân mình như vậy?
“Chàng trai trẻ, nói lời phải giữ lấy lời đó!”, giọng nói già nua kia càng tỏ ra bỡn cợt, đều đã có chút khàn khàn.
“Đương nhiên phải giữ lời, nếu không thì?”, Tô Minh cười nhàn nhạt.
Bỗng nhiên.
Bằng mắt thường có thể thấy rõ…
Bia… bia… bia Huyền Diệu với ánh sáng như sắp lụi tàn cùng với những vết tổn thương và đốt cháy nặng nề kia, lại… lại đang hồi phục một cách điên cuồng và nhanh chóng!
Tự chữa lành.
"Ầm ầm ầm ầm”, những cuộc tấn công từ ngọn lửa nham thạch kia càng trở nên đáng sợ hơn, nhanh hơn và điên cuồng hơn, nhưng mỗi lần bia Huyền Diệu bị thương, tổn thất nặng một chút, liền tự mình hồi phục, xem ra, dường như… dường như, tốc độ hồi phục của bia Huyền Diệu còn nhanh hơn tốc độ bị thương.
“Cái này…”, giọng nói già nua run lên!
Vả lại, ý chí văn minh của nền văn minh chết Hoang Diệm chính là một viên hỏa chủng. Thường thì, hỏa chủng sẽ không có trí khôn. Nhưng khoảng 4 tỷ năm trước, vì một lần ngoài ý muốn mà nền văn minh chết Hoang Diệm xui xẻo gặp phải hai cao thủ đỉnh cấp. Hai người này mạnh cỡ nào? Đáp án là mạnh đến vượt ngoài sức tưởng tượng... Dù sao thì cũng là cấp bậc mà một nền văn cấp 3 không thể bì nổi.
Hai cao thủ đỉnh cấp ấy đánh nhau trong một khoảng hư không gần nền văn minh chết Hoang Diệm, gây ra hậu quả rất nghiệm trọng. Vả lại, cả hai cũng không để ý đến việc có ảnh hưởng hay liên lụy tới nền văn minh chết Hoang Diệm hay không. Dù sao, ở trong mắt cao thủ đỉnh cấp, nền văn minh cấp ba chỉ như một con kiến, có sống hay chết thì liên quan gì đến họ?
Thế nên... nền văn minh chết Hoang Diệm đã bị khí thế chiến đấu giữa hai cao thủ đỉnh cấp ấy lan đến suýt nữa thì nổ tung, mà mấy ngàn tỷ tu giả võ đạo, yêu quái, yêu thú... trên nền văn minh này đều chết hết.