Nhận rõ khuyết điểm của bản thân, cộng với sự nâng cao và cải thiện, mới có thể tiến bộ tốt hơn.
“Không sai. Mình vẫn luôn không chú ý tới tốc độ ra đòn”, Tô Minh khẽ gật đầu, hiện tại sức mạnh của anh đã thuộc hạng đáng gờm, kiếm ý và kiếm pháp cũng không tồi, thậm chí, đến cả khả năng khống chế sức mạnh cũng rất tốt, chỉ có điều tốc độ ra đòn, quả thực vẫn chưa được tập trung tăng cường.
“Làm thế nào mới có thể nâng cao tốc độ ra đòn?”, Tô Minh thầm nghĩ, nhưng suy nghĩ một hồi lâu, cũng không thể nghĩ ra điều gì, thứ anh có thể nghĩ tới cũng chỉ là tập luyện mà thôi.
Song, chỉ dựa vào việc tập luyện, sẽ phải tốn rất nhiều thời gian, mới có thể tiến bộ được!
“Ông già, tôi nên làm gì để nâng cao tốc độ ra đòn của mình?”, sau một hồi suy nghĩ, Tô Minh cuối cùng quyết định quay ra hỏi Ninh Triều Thiên.
“Không phải con đã lĩnh ngộ được quy luật không gian rồi sao?”, Ninh Triều Thiên tuỳ ý nói: “Quy luật không gian rất hữu dụng đấy”.
Nói xong, Ninh Triều Thiên không nói gì thêm, cầm vò rượu bên hông, tu ừng ực.
“Đúng rồi!”, ánh mắt Tô Minh sáng lên.
Tại sao lại quên quy luật không gian này chứ?
Nói về tốc độ, không bao giờ tránh được không gian...
Lực cản, sự ma sát, khe hở của không gian, luôn là những thứ cản trở tốc độ.
Đứng từ góc độ không gian để giải quyết vấn đề tốc độ, quả đúng là rất thích hợp.
Tô Minh chợt hiểu ra.
“Quy luật không gian của mình có thể tác động lên kiếm mang, quyền ấn, khiến kiếm mang và quyền ấn thay đổi cực nhanh, thậm chí có thể dùng được cả với thân pháp của mình, giúp tốc độ thân pháp cũng được tăng lên rất nhiều. Như vậy nói không chừng cũng có thể để quy luật không gian tác động lên cổ tay! Đáng lẽ mình phải nghĩ ra sớm hơn mới phải!”
Tiếp theo đó, Tô Minh bắt đầu điều khiến quy luật không gian, cố ý hướng nó tới cổ tay của mình.
Điểm mấu chốt của tốc độ ra đòn thực chất là nằm ở việc vận dụng cổ tay, nhất là khi dùng kiếm pháp.
Đồng thời, kiếm quyết không ngừng rung động ở cổ tay.
Vừa bắt đầu nên còn rất khó điều khiển, bởi khi để quy luật không gian tác động lên cổ tay, cổ tay phù hợp kiếm pháp mà tạo ra nhịp chuyển lật và rung động kỳ lạ, và điều này dẫn tới kiếm mang bị biến dạng khi đánh ra...
Thế nhưng, Tô Minh không hề nản lòng, vẫn tiếp tục kiên trì.
Sau hai tiếng, anh cảm thấy có chút hứng khởi, lúc này, anh miễn cưỡng cũng đã có thể làm được.
Như vậy cũng đã được coi có nền tảng cơ bản.
Trước kia, Tô Minh thi triển một kiếm, từ lúc cổ tay rung chuyển, tới khi thi triển kiếm quyết, rồi đánh ra được kiếm mang, cần phải dùng tới một nhịp thở.
Thế nhưng bây giờ, cả quá trình này đã được rút ngắn xuống chỉ còn bằng một phần năm nhịp thở.