Mục lục
Truyện: Đỉnh cấp Tông Sư - Tô Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Bốn cô gái không ngừng run rẩy, thậm chí sắp khóc đến nơi.   

 

Mặc dù bốn cô gái sớm đã đoán được người đàn ông của mình không bao lâu nữa sẽ rời khỏi trái đất mà bay đến một tầng võ đạo cao hơn. Nhưng họ không ngờ ngày này lại đến sớm thế.   

 

“Khóc gì chứ? Với thiên phú võ đạo của các em, cộng với tài nguyên võ đạo mà anh để lại cho các em thì cùng lắm là hai ba năm, võ đạo của các em sẽ đạt đến cảnh giới hóa thần. Đến lúc đó anh sẽ về đón các em thôi”, Tô Minh nói với giọng an ủi.   

 

Có trong tay 200000 viên linh thạch hạ phẩm cộng với thiên phú võ đạo tốt, thậm chí Tống Cẩm Phồn và Trần Chỉ Tình có thể chất đặc biệt, vì vậy tốc độ tu luyện chắc chắn rất nhanh.   

 

Hai ba năm có thể đạt đến cảnh giới hóa thần đúng là không phải chuyện đùa.   

 

Chỉ cần đạt đến cảnh giới hóa thần thì có thể miễn cưỡng thích ứng được ở tầng võ trung rồi.   

 

Đến lúc đó, Tô Minh hoàn toàn có thể đưa họ cùng đến tầng võ đạo trung.   

 

“Nhưng ba năm cơ à?”, Tống Cẩm Phồn bĩu môi nũng nịu: “Ba năm dài không được gặp anh…”.   

 

Nói xong, Tống Cẩm Phồn đột nhiên nắm chặt bàn tay, đôi mắt trong trẻo như nước mùa thu lúc này đã ngấn lệ. Cô ta nhìn Tô Minh, nói: “Tối nay… Tối nay anh phải ở lại phòng em”.   

 

Lúc nói xong câu này thì trên khuôn mặt xinh xắn của cô ta bỗng đỏ ửng lên.   

 

Cô ta thật sự lấy hết dũng khí nói câu đó. Tô Minh sắp bay đi rồi mà cô ta vẫn chưa được coi là người phụ nữ thật sự của anh, vậy thì làm sao được?   

 

“Tối mai, tôi…”, Tiêu Nhược Dư cũng lên tiếng. Cô ta nói xong mà cảm thấy xấu hổ, toàn thân run rẩy khó đứng vững.   

 

Từ tận đáy lòng Tô Minh vô cùng cảm động. Rõ ràng biết mình sắp bay đến thế giới khác mà cả Tiêu Nhược Dư và Tống Cẩm Phồn vẫn kiên định muốn trao tấm thân trong trắng cho mình. Đủ thấy họ kiên định và chung tình đến nỗi nào.   

 

Tô Minh không từ chối và cũng không nỡ từ chối.   

 

Tối hôm đó anh ở phòng của Tống Cẩm Phồn…  

 

…  

 

…  

 

Không lời lẽ nào đủ để miêu tả lúc này, chỉ biết rằng đến ánh trăng cũng ngại ngùng mà nấp vào đám mây đen.   

 

Ngày hôm sau, Tống Cẩm Phồn cố lết thân người uể oải mà dính chặt lấy Tô Minh cả ngày. Cô ta hận nỗi không thể như con gấu túi treo mọi lúc trên người Tô Minh.   

 

Cô ta đã trao tấm thân trong trắng cho Tô Minh rồi nên càng lúc càng quấn lấy anh hơn. Đôi mắt đẹp đa tình, đong đầy tình yêu và vẻ bịn rịn không nỡ.   

 

Nhưng Tống Cẩm Phồn cũng là người hiểu biết. Mặc dù cả ngày hôm sau đều dính lấy Tô Minh như sam nhưng đến tối thì chủ động ‘đuổi’ Tô Minh đi, nói rằng chị Nhược Dư đang đợi.   

 

Tối hôm đấy, Tô Minh ở phòng của Tiêu Nhược Dư…  

 

…  



Ngày hôm sau… 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK