Chớp mắt, bóng thanh Ưng đao liền hoá thành hư vô.
Đến bản thể của thanh Ưng đao cũng bị tan chảy.
Tô Minh nở một nụ cười đầy vẻ tàn nhẫn.
“A…”, Tô Ưng hét lên một tiếng thảm thiết.
Tiếng hét thảm thiết thấu xương, tàn nhẫn, đau đớn vạn phần.
Đó là Thiên hoả hoả độc!
Tô Minh đã cảm nhận được đòn đánh lén của Tô Ưng từ sớm.
Đã chuẩn bị trước một giọt Thiên hoả hoả độc.
Thiên hoả hoả độc, trong tình huống không có phòng bị, giết chết một kẻ mạnh cảnh giới Động Hư cũng không phải là không thể.
Tô Ưng cũng chỉ là cảnh giới Động Hư sơ kỳ mà thôi.
Còn đứng gần mình như vậy.
Không chết ông thì chết ai nữa?
Mà trong lúc Thiên hoả hoả độc như lưỡi liềm của thần chết đang cắt đi mạng sống của Tô Ưng, Hoang vu chi quyền kia cũng dễ dàng nghiền nát không gian phòng vệ mà “Mệnh ly chi thư” tạo nên.
Cùng lúc không gian phòng vệ sắc vàng kim vỡ nát, “Mệnh ly chi thư” lập tức trở nên tối mờ, hoá thành bột mịn, biến mất.
Mặt Tô Ương không còn chút huyết sắc!!!
Vô cùng vô cùng tuyệt vọng.
Hoang vu chi quyền, đến rồi.
Hắn phải bước chân trên con đường hoàng tuyền rồi.
Tô Ương không chút do dự.
Đứng giữa sự sống và cái chết, hắn ta liền thiêu đốt kiếm ý trong cơ thể mình.
Kiếm ý cũng là thứ có thể dùng để thiêu đốt.
Khi thiêu đốt rồi thì thực lực sẽ được tăng gấp mấy lần trong thời gian ngắn.
Tất nhiên, hậu quả cũng vô cùng nghiêm trọng. Nếu nhẹ thì Ý cảnh sẽ bị sụp đổ, tâm niệm võ đạo cũng vỡ tan, đan điền thương nặng. Còn nếu nặng thì sẽ chết tại chỗ.
Nếu như không bị ép đến bước đường này thì sẽ không có bất cứ tu giả võ đạo nào muốn chọn cách thiêu đốt kiếm ý của bản thân.
Về kiếm đạo thì Tô Ương cũng được coi là có tư chất. Hơn chục năm trước đã nhập môn kiếm ý.