Mục lục
Truyện: Đỉnh cấp Tông Sư - Tô Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Tất nhiên, để đảm bảo an toàn tuyệt đối cho ông già, Tô Minh quyết định, trước khi rời khỏi thế giới Đại Thiên thì sẽ đánh tiếng với đại trưởng lão của Võ Tông là Vũ Bất Bại bảo họ chú ý chăm sóc cho ông già.   

 

Có thể nói, Võ Tông hiện giờ là thế lực đỉnh cao trong hình kim tự tháp các thế lực ở thế giới Tiểu Thiên.    

 

Có Võ Tông chú ý đến an toàn của ông già thì Tô Minh tuyệt đối yên tâm.   

 

Hai ngày sau, Tô Minh quay về học viện Linh Võ.   

 

Việc đầu tiên anh quay về đó chính là tìm Tiêu Nguyệt.   

 

“Nguyệt Nhi! Trần Chỉ Tình, Tiêu Nhược Dư, Tống Cẩm Phồn, Lam Tuyết, Chu Khánh Di, Lạc Thu Thuỷ, họ ở đâu rồi?”, Tô Minh chăm chú nhìn Tiêu Nguyệt, hỏi.   

 

Tô Minh rất quen thuộc với khí tức của họ.    

 

Với thực lực hiện giờ của anh thì chỉ cần tốt chút thời gian và sức lực là có thể tìm được đám người này trong học viện Linh Võ.   

 

Đặc biệt là khi biết họ vẫn ở trái đất thì càng dễ tìm hơn.   

 

Nhưng điều khiến Tô Minh ngạc nhiên là họ lại không ở trái đất.   

 

Vì vậy lúc này anh mới vội hỏi Tiêu Nguyệt.   

 

Lúc đó khi ở Thiên Đường Ngục, vì thần thông của Tiêu Nguyệt dẫn đến cuộc truy sát của phần lớn thế lực ở thế giới Tiểu Thiên, để tránh chúng đến trái đất bắt đám người Trần Chỉ Tình để uy hiếp mình nên Tô Minh đã dặn dò Tiêu Nguyệt hãy đến trái đất rồi đưa mấy cô gái này đến học viện Linh Võ rồi bảo vệ an toàn cho họ.   

 

Vậy mà giờ học viện Linh Võ không thấy bóng dáng của họ.   

 

Tô Minh vốn tưởng Tiêu Nguyệt không đến trái đất tìm đám Trần Chỉ Tình và đám người này vẫn ở đó. Nhưng đâu biết được, ban nãy tốn chút công sức thì anh phát hiện ra họ căn bản không ở trái đất.   

 

“Em không biết! Anh Tô Minh, lúc thoát khỏi Thiên Đường Ngục em đã đến trái đất luôn. Nhưng đám Trần Chỉ Tình đều không ở đó”, Tiêu Nguyệt nhỏ giọng nói: “Sau đó em gặp lại anh là ở đế quốc Hoang Thú, trong lúc nguy hiểm em không dám nói với anh là đám Trần Chỉ Tình mất tích rồi, sợ anh phân tâm”.  

 

Tô Minh chau mày không nói gì.   

 

Anh biết, Tiêu Nguyệt không nói dối.   

 

Với sức mạnh thần hồn hiện giờ của mình thì chỉ cần Tiêu Nguyệt nói dối là anh cảm nhận được ngay.   

 

“Có manh mối họ mất tích không?”, Tô Minh lại hỏi.   

 

“Có ạ!”, Tiêu Nguyệt gật đầu, sắc mặt vô cùng quái dị: “Em đã hỏi người nhà họ Trần ở thành phố Dương Giang và có được một số thông tin. Nhưng nói một cách chính xác là có được một bùa ngọc. Hình như cái này là lúc đám Trần Chỉ Tình rời khỏi trái đất đã để lại, chắc là họ sợ anh không tìm được họ nên đã để lại cái này làm tin”.   

 

Trong lúc nói, Tiêu Nguyệt đưa bùa ngọc cho Tô Minh.   

 

Tô Minh cầm lấy, hiểu được tại sao sắc mặt Tiêu Nguyệt lại quái dị đến vậy. Bởi vì bùa ngọc này rất cổ quái, thậm chí rất mạnh.   

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK