Mục lục
Truyện: Đỉnh cấp Tông Sư - Tô Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

“Tôi chính là Tô Minh”, Tô Minh đứng ra, anh khẽ ngẩng đầu nhìn về phía không trung, ánh mắt sâu không thấy đáy khẽ thoáng qua vẻ nghiêm trọng.  

 

Đối phương rất mạnh.  

 

Là người mạnh nhất mà mình từng gặp từ khi rời khỏi Huyền Linh Sơn, rời khỏi sự bảo vệ của ông già, hơn nữa đây còn là một loại thực lực vượt xa so với cảnh giới.  

 

Nếu như đối phương thực sự chỉ là một tu giả võ đạo cảnh giới Tôn giả sơ kỳ thì không thể mang đến cảm giác áp bức và nguy hiểm như vậy.  

 

Trong không trung, Cao Thanh Kiếm nhìn về phía Tô Minh rồi định cứ thế ra tay luôn.  

 

Nhưng lúc này, một âm thanh bí mật truyền vào tai ông ta, là ông Châu: “Tạm thời đừng động thủ vội, đợi đến khi tất cả những người có máu mặt ở Đế Thành này tới đây rồi hãy ra tay”.  

 

Ông Châu và Phó Hoành Khôn đều nghĩ như vậy, nếu như đã muốn giết chết Tô Minh, vậy thì sẽ phải giết cho tất cả các gia tộc của giới thế tục được thấy.   

 

Phải tạo sự khiếp sợ!  

 

Trong thời gian gần đây, giới thế tục Hoa Hạ đã dần quên mất sự khủng khiếp của Huyền Linh Sơn, đã to gan lớn mật hơn trước rất nhiều, là bởi vì Tô Minh đã khiến bọn họ dũng cảm hơn à? Nếu đã như thế, Tô Minh sẽ phải chết ngay trước mặt tất cả bọn họ.  

 

“Tô Minh, ông nội em nói, tốt nhất đừng giao chiến với người này, nếu như có thể nói chuyện được với nhau thì hãy giảng hoà, cho dù phải trả một cái giá cực đắt, cũng đáng giá”, Diệp Mộ Cẩn ở bên cạnh Tô Minh nhỏ giọng nói.  

 

Tô Minh yên lặng.  

 

“Ông nội nói, người này là một điều cấm kỵ, rất mạnh!!! Mạnh vô địch!”, giọng nói của Diệp Mộ Cẩn đã nghiêm trọng hơn rất nhiều.  

 

Tô Minh vẫn yên lặng.  

 

Thứ nhất, anh là Kiếm tu, không thể nào có chuyện chưa đánh đã rút lui, nếu không thì Kiếm tâm sẽ sụp đổ.  

 

Thứ hai, anh có thể chắc chắn, gần như không có khả năng để giảng hoà.  

 

Ở phía xa, trên sân luyện võ, đám người Diệp Phù, Diệp Võ, Chu Khánh Di người nào người nấy mặt mày tái mét, khoé miệng vương vệt máu.  

 

Chỉ với sát khí của Cao Thanh Kiếm đã khiến bọn họ bị thương.  

 

“Cao… Cao Thanh Kiếm, điều cấm kỵ trong truyền thuyết 30 năm trước, 12 tuổi một mình một kiếm tiêu diệt cả nhà họ Cao, nghe nói, năm đó nhà họ Cao có một người là cảnh giới Tông sư, 12 tuổi mà đã có thể giết chết Tông sư”, Diệp Phù nói bằng giọng yếu ớt, anh ta từng được nghe người của lớp tiền bối ngẫu nhiên nói đến cái tên Cao Thanh Kiếm này.  

 

Anh ta vẫn nhớ rõ, ấn tượng rất sâu.  



“Giáo tôn sẽ… sẽ không gặp nguy hiểm chứ?”, Chu Khánh Di thấp giọng nghẹn ngào nói, lo chết đi được. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK