Thạch Hoành chỉ cảm thấy đầu quyền của mình đều sắp hóa thành tro bụi rồi. Ông ta vô cùng chấn động, bởi vì ông ta chính là một người tu luyện quyền đạo thuần túy.
Lực lượng của ông ta cực lớn.
Hơn nữa, ông ta còn dung hợp băng hàn và sát đạo lên thân thể, dùng để mài giũa cơ thể, lực bạo phát của lực thân thể tương đối đáng sợ.
Một quyền của ông ta có thể đánh vỡ dung khí thượng phẩm.
Tới hiện tại, võ giả cùng cấp bậc, thậm chí cao hơn ông ta một cảnh giới nhỏ cũng không thể chống đỡ được dưới một quyền này của ông ta.
Nhưng thằng nhãi chưa đến 10 nghìn tuổi, còn chưa phải cảnh giới Tru Mệnh này không những quyền đấu quyền được với ông ta, hơn nữa còn trong trường hợp vội vàng không hề có chuẩn bị mà tung ra một quyền, nhưng nhờ vậy mà Thạch Hoành vô cùng vô cùng khiếp sợ phát hiện ra, một quyền của bản thân ông ta tựa hồ không phải là đối thủ của một quyền của đối phương.
Đương nhiên, những thứ này không quan trọng nữa.
Dù sao, bên mạng sườn của Tô Minh đã bị đao băng của Tống Huyền Nhất đánh úp thành công rồi, tác dụng một quyền của Thạch Hoành chính là thắng được thời gian cho Tống Huyền Nhất đánh lén mà thôi.
Rõ ràng rất thành công.
Đừng coi thường Tống Huyền Nhất chỉ tập kích bên mạng sườn, đao băng chỉ cắt đâm qua xương sườn Tô Minh, cũng không phải là cổ hay tim, càng không phải đầu, coi như không phải vị trí trí mạng.
Nhưng.
Lực đâm của đao băng đó không phải khủng bố bình thường.
Cho dù đâm từ mạn bên cũng có thể đâm xuyên qua tất cả xương sườn, cũng có thể trực tiếp bóp chết trái tim, cũng có thể trực tiếp đâm nát trái tim của Tô Minh.
Bằng mắt thường có thể thấy, cạnh sườn của Tô Minh quả nhiên máu tươi đầm đìa, xương sườn đứt gãy, đao băng trong tay Tống Huyền Nhất gần như cắm sâu vào bên trong ngực Tô Minh theo đường mạng sườn, đâm vào lục phủ ngũ tạng.
Thậm chí hơn, gần như tất cả mọi người đều nhìn thấy, lúc đao băng đâm vào, Tống Huyền Nhất còn tàn nhẫn xoay cổ tay, khiến đao băng xoay tròn một vòng, đây là muốn hoàn toàn cắt nát lục phủ ngũ tạng của Tô Minh.
Trên thực tế cũng như vậy, Tô Minh lúc này gần như đã bị đâm nát lục phủ ngũ tạng rồi!
Nhưng vẫn chưa chết.
Mặc dù cách cái chết không xa, nhưng chỉ cần không chết, khả năng tự lành cực hạn có thể giúp anh hồi máu.
Hàng trăm triệu người gắt gao chăm chú quan sát, đều cho rằng tới đây là kết thúc rồi.
Nhưng mà.
Đột nhiên.
"Anh...", Tống Huyền Nhất đột nhiên biến sắc, tròng mắt như sắp bay ra ngoài, giống như bị khiếp sợ đến tột cùng vậy.
Muốn nói gì đó, nhưng lại không nói được.
Sợ hãi tột cùng, Tống Huyền Nhất quả thực đã bị dọa cho sợ hãi.
Bởi vì, hắn ta rõ ràng chắc chắn đao băng của mình đã đâm nát lục phủ ngũ tạng của Tô Minh, nhưng sinh cơ của Tô Minh chỉ giảm sút trong một tích tắc vừa rồi mà thôi, sau đó đại khái chưa tới một phần mười nghìn hơi thở trôi qua, sinh cơ trên người Tô Minh lại điên cuồng quật khởi lần nữa, sinh cơ còn mạnh hơn.
Quả thực đã nhìn thấy quỷ!
Không chỉ như thế, thậm chí hắn ta còn cảm nhận được, đao băng của hắn trong lục phủ ngũ tạng của Tô Minh lại bị lục phủ ngũ tạng, xương sườn, da thịt v.v... chèn ép quát nạt.
"Tùng tùng tùng...", thậm chí, hắn có thể nghe thấy tiếng trái tim đập mạnh mẽ có lực đang điên cuồng hồi phục của Tô Minh.