Chuyển động của kiếm, chính là chuyển động của núi sông và biển cả, sau đó chồng lên đất trời tối tăm, vạn vật sinh linh, trời trăng và ngôi sao.
Có nhân đạo, có thiên đạo, có đại đạo, có sinh tử đạo, có U Minh đạo, có luân hồi đạo.
Cái gọi là “điệp”, là “điệp” khí, “điệp” kiếm ý, “điệp” cũng là ý cảnh, “điệp” còn là đế đạo!
Một kiếm này chém ra của Túy Kiếm Ma.
Hiển nhiên, chỉ cần là đại đế của thế giới Đại Thiên và thế giới Tiểu Thiên, lúc này, gần như toàn bộ đều như dừng lại trong nháy mắt, như thể trở thành đám cừu non đợi bị giết thịt!
Mà những người nổi bậy đỉnh cấp trong Đại Đế hạ vị như Phong Vũ Vân, lúc này, cũng đột nhiên bị ngạt thở, toàn thân phát lạnh, hoảng sợ vô cùng, chắc chắn 100%, một kiếm như vậy có thể giết chết mười, thậm chí là mấy chục người chỉ trong nháy mắt.
Đến cả một tí mảy may cơ hội để phản kháng cũng không có.
Rất mạnh!
Cực kì mạnh!
Diệt chúng sinh, phá vỡ sức mạnh của hỗn độn.
“Nhóc con, còn có thể cản được không?”, Túy Kiếm Ma nhìn chằm chằm Tô Minh, trong ánh mắt hiện lên ba phần cân nhắc, ba phần mong đợi, ba phần sát ý, và một phần khiêu khích.
Sắc mặt của Tô Minh ngưng trọng.
Vô cùng vô cùng vô cùng ngưng trọng.
Hiếm khi, anh cảm nhận được mùi vị của cái chết.
“Không gian bị biến dạng!”
“Không gian bị chấn động!”
“Không gian bị xé toạc!”
“Không gian bão táp!”
“Không gian trùng hợp!”
“Không gian dịch chuyển!”
Có điều, Tô Minh lúc này lại rất bình tĩnh.
Trong mắt, trước là sự ngưng trọng.
Sau là ý chí chiến đấu!
Từng tiếng từng tiếng thốt ra.
Có thể thấy rõ ràng, khoảng không gian trước mặt Tô Minh kia bắt đầu nhu động, rung chuyển ...
Các loại huyền kĩ không gian khác nhau đang tác dụng một kiểu kỹ pháp khó mà tưởng tượng nổi.
Được sử dụng để ngăn chặn một kiếm kia, ngăn chặn kiếm quang màu xanh lục kia của Túy Kiếm Ma.
Nhưng…
Tác dụng không lớn.