Một chiêu kiếm này theo như anh đánh giá, nói không chừng có thể giết chết cảnh giới Động Hư Hậu kỳ trong chớp mắt.
Cực mạnh!
“Người có danh tiếng ắt phải có thực tài”.
Chỉ mới 19 tuổi, đã là một công chúa nhỏ Cổ Kim nổi danh, vừa ra tay đã khiến người người kinh ngạc.
Bên trong sảnh tầng bốn, với những người có thực lực như Ngô Lập Tàng, Hoàng Vĩnh Lãnh, lúc này lại càng muốn tắc thở, ngạc nhiên đến mức ngây ra như phỗng.
Hiển nhiên, công chúa nhỏ Cổ Kim vừa mới xuất chiêu đã trấn áp được bọn họ.
Tô Minh có xúc động muốn lập tức xông ra cứu người, nhưng lại cố gắng kiềm nén lại.
Bởi vì, sắc mặt và khí tức của Quý Thanh Hoà không hề có chút thay đổi nào, không hề tỏ ra hoảng hốt hoặc là nóng ruột.
Chẳng lẽ…
Quả nhiên.
Trong giây phút hiểm nguy, đối mặt với kiếm chiêu bá đạo, mạnh mẽ và chấn động của công chúa nhỏ Cổ Kim, Quý Thanh Hoà cũng đồng rời xuất chiêu.
Hơn nữa, còn khiến người ta ngạc nhiên hơn chính là, trong tay cô ta chỉ có một chiếc đũa.
Không hề có binh khí nào khác.
Viu!
Nhấc chiếc đũa lên.
Tích tắc sau.
Mang đến ảo giác khiến người ta giật mình kinh hãi.
Chiếc đũa kia như thể biến thành binh khí có sức mạnh ngang tàng nhất thế giới.
Như thể chiếc đũa kia nặng tựa trăm nghìn cân.
Trên chiếc đũa còn dập dềnh một tầng Thần vận sắc máu nhàn nhạt, Thần vận lập loè, khí tức dày đặc mang theo hơi thở của thời hoang cổ.
Chiếc đũa chuyển động, mang theo từng đợt sóng bóng kiếm lăn tăn, bóng kiếm này như một cơn lốc xoáy, lại như dấu vết của lưỡi kiếm…
Thầm lặng không tiếng động.
Nhưng lại mang đến loại cảm giác phá mở Thiên khung, xé rách Hư không vô tận.
Con ngươi Tô Minh co lại.