Thẩm Dật, một nhân vật đứng đầu trong thế hệ thanh thiên, nổi danh không đối thủ trên thế giới, cứ vậy mà… mà chết!
Trên sân luyện võ, càng tĩnh lặng như tờ.
“Ông già, ông đợi con một chút, con đi lấy kho báu của Huyền Thanh Tông trước”, tiếp đó, Tô Minh đột nhiên biến mất.
Kho báu có thể khiến cậu chủ dòng chính của nhà họ Thẩm đại danh đỉnh đỉnh chịu mất mặt cũng phải đến tranh cướp, chắc chắn không đơn giản.
“Mau lên”, Ninh Triều Thiên hút một hơi tẩu thuốc, nói.
Sau khi Tô Minh rời đi, trên sân luyện võ, mọi người lại càng kính nể hơn, cũng càng căng thẳng, đám đệ tử và người giữ vị trí cao của Huyền Thanh Tông, đến cả Tiêu Nhược Dư và Viên Phương Hà cũng đều vô cùng sợ sệt nhìn vào Ninh Triều Thiên.
Tất cả đều là do kiểu tính cách này của Ninh Triều Thiên.
Phảng phất, ngoài Tô Minh ra những người khác trong mắt ông ấy đều không phải là người.
Vậy mà, thực lực của ông ấy lại mạnh đến mức khiến cho người khác phải tuyệt vọng.
Nhìn Ninh Triều Thiên một cái đều cảm thấy nửa cái chân của mình đã đặt vào trong quan tài.
“Tiền… tiền… tiền bối, bây giờ, Thẩm Dật đã chết rồi, có phải có thể kết thúc chuyện này rồi không?”, Thẩm Mộc cực kỳ cẩn thận hỏi một câu.
Ông ta thực sự không muốn dẫn đường cho Ninh Triều Thiên.
Cứ luôn có dự cảm, nếu như để Ninh Triều Thiên đi lên Thượng giới chuyến này, đi đến nhà họ Thẩm, không chừng cả nhà họ Thẩm đều sẽ xong đời.
“Ông già tôi chỉ muốn thử xem có thực sự là không thể làm gì được nhà họ Thẩm hay không thôi?”, Ninh Triều Thiên hít một hơi thuốc.
Thẩm Mộc hận không thể tát cho mình một bạt tai.
Ngứa mồm mà!
Thế nào mà lúc trước mình lại nói ra được câu ngông cuồng như thế.
Còn bị lão mù đáng sợ đến cực điểm trước mặt này nghe thấy, lão mù này còn cực kỳ coi đó là thật.
Sắc mặt Thẩm Mộc xám ngoét như người chết, cảm giác đè nén trong lòng làm tim như muốn vỡ toang.
Trên thực tế, trong lòng Ninh Triều Thiên còn có một suy nghĩ khác: Gây kinh hoàng!!!
Ông không thể bất cứ lúc nào cũng ở bên cạnh bảo vệ cho Tô Minh được, nhưng thằng nhãi con Tô Minh này vẫn rất giỏi đi gây chuyện, nếu như không doạ dẫm một chút, Tô Minh giết đứa trẻ thì đứa già cũng sẽ đến tìm trả thù, nếu giết đứa già thì cũng sẽ có đứa già hơn đến, Tô Minh có thiên tài hơn nữa cũng khó mà tránh được nguy hiểm, cũng rất có khả năng phải chết sớm.