Mục lục
Truyện: Đỉnh cấp Tông Sư - Tô Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Dùng để bồi dưỡng binh khí bản mệnh rất thích hợp.  

 

“Bia Huyền Diệu này cũng tốt thật. Thiên Nữ tiền bối, tôi cảm thấy bây giờ mình gần như vô địch ở thế giới Tiểu Thiên rồi!”, Tô Minh nói, tế luyện bia Huyền Diệu, nói không chừng giết nhanh Vương Nộ Thương thì cũng có thể.  

 

Nói một câu vô địch thế giới Tiểu Thiên cũng không xem là ngang ngược.  

 

“Nhưng lại cảm thấy giết chết một vài kẻ cực mạnh thì mới có thể nâng cao tốc độ tu luyện võ đạo”, Tô Minh lẩm bẩm tự nói.  

 

Chỉ cần giết chết những kẻ cực mạnh thì có thể đạt được rất nhiều thứ tốt.  

 

Như Phó Tử Lập, như Vương Nộ Thương.  

 

“Thế giới rộng lớn, thế giới Tiểu Thiên chỉ là một hạt bụi nhỏ trong cả chư thiên vạn giới”. Thiên nữ Tạo Hoá thản nhiên nói: “Cho dù là thế giới Đại Thiên, so với cả nền văn minh mà nói thì đó cũng chỉ là một con kiến mà thôi”.  

 

Tô Minh lập tức kiềm chế thái độ kiêu ngạo và nông nổi của mình.  

 

Đúng vậy, con đường võ đạo của bản thân chỉ vừa mới bắt đầu.  

 

“Huyền Diệu Tông, đến rồi!”. Ngay lúc này, Tô Ly lại lên tiếng, âm thanh trong trẻo có chút hưng phấn, rốt cuộc cũng là cô ấy vẫn mang theo tính cách của thiếu nữ mà, đến Huyền Diệu Tông tìm bảo vật thì đương nhiên sẽ phấn khích.  

 

“Toàn bộ Huyền Diệu Tông có vẻ chẳng còn ai!”, Vân Thanh Thanh lên tiếng: “Có lẽ đã nhận được tin tức cha con Vương Nộ Thương đã chết nên chạy rồi”.  

 

“Một đám nhát gan, mới như vậy mà đã chạy rồi, há chẳng phải toàn bộ mấy thứ đồ tốt của Huyền Diệu Tông đều bị bọn họ mang đi rồi sao?”, Tô Ly bĩu môi nói.  

 

“Không!”, Tô Minh lại lắc đầu cười: “Kho báu các thứ của Huyền Diệu Tông đều vẫn còn”.  

 

“Sao có thể chứ?”, Tô Ly rất kinh ngạc.  

 

“Những người bỏ chạy kia của Huyền Diệu Tông rất thông minh, biết được tính mạng mới là thứ quan trọng nhất. Bọn họ chỉ chạy trốn, không dám mang theo kho báu của Huyền Diệu Tông, đó lại là một lựa chọn rất sáng suốt!”, Tô Minh cười nói, đột nhiên nâng tay lên chụp lấy.  

 

Đột nhiên.  

 

Ầm!  

 

Ở bên dưới, đảo Huyền Diệu, nơi Huyền Diệu Tông toạ lạc chợt rung lắc một chút.  

 

Một đống kho báu đã bị chân khí từ tay của Tô Minh bắt lấy.  

 

“Đồ có giá trị chỉ có một vài linh thạch, còn lại đều là võ kỹ, công pháp gì đó”, Tô Minh lẩm bẩm một câu, rồi đoạt lấy khoảng năm trăm ngàn linh thạch thượng phẩm.  

 

Cũng không tệ!  

 

Vốn dĩ anh cũng không mong đợi quá nhiều.  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK