"Tôi nghe nói sư tỷ Lưu Cẩm là Bất Tử tầng sáu nhỉ? Có thể trốn thoát khỏi tay cô ta, dù có bị thương nặng nhưng Thánh Nữ tộc Phượng Hoàng kia cũng khiến người ta phải nhìn bằng con mắt khác đấy chứ. Đáng tiếc, nếu tham gia vào học viện thì chưa biết chừng đã vào nội môn rồi".
"Hơn nữa, tại sao học viện lại muốn giết Diệp Mộ Cẩn vậy? Kỳ lạ ghê! Tự dưng muốn giết cô ta, khó hiểu thật luôn! Còn trả giá lớn như vậy nữa chứ!"
“Tôi biết một ít tin tức nội bộ, nghe nói nửa tháng trước, ngọn lửa bản mệnh của Diệp Mộ Cẩn thăng cấp, trở thành Hỗn Độn Ly Hoả, một ngọn lửa vô cùng cường đại khiến cho người ta không khỏi kinh sợ. Cũng chính vì nguyên nhân này mà cô ta, người vốn bị học viện lãng quên, bởi vì Hỗn Độn Ly Hoả lại được học viện đánh giá cao. Ngay cả trưởng lão hướng dẫn Ngô Thanh Thương cũng bị cấp trên khiển trách, bọn họ cảm thấy bởi vì ông ta nên họ mới bỏ lỡ một vị yêu nghiệt siêu cấp như vậy. Để bù đắp cho sai lầm lần này, một vị Thái thượng trưởng lão của học viện đã đích thân tìm đến Diệp Mộ Cẩn, muốn thuyết phục cô ta gia nhập học viện. Thế nhưng không ngờ là Diệp Mộ Cẩn không cho chút mặt mũi này, cô ta đưa ra yêu cầu rằng muốn Ngô Thanh Thương phải chết! Nếu không, cô ta sẽ không gia nhập học viện!”
“Quá ngây thơ rồi, Ngô Thanh Thương không chỉ là trưởng lão hướng dẫn, sau lưng ông ta còn có một vị lão tổ làm chỗ dựa vững chắc, Ngô Thanh Thương không có khả năng chết”.
“Đúng vậy! Cuối cùng, học viện quyết định, nếu không thể thoả mãn được điều kiện của Diệp Mộ Cẩn, lại sợ nỗi căm thù Diệp Mộ Cẩn đối với học viện Tiên Lạc ngày một lớn hơn, học viện chỉ có thể giết chết cô ta, cũng phòng trường hợp cô ta gia nhập ba học viện cùng cấp khác”.
“Tộc Phượng Hoàng bên kia thì thế nào? Không có động tĩnh gì sao?”
“Ha ha…Cho dù tộc Phượng Hoàng cường thịnh trở lại thì có thể vượt qua được học viện Tiên Lạc sao? Học viện Tiên Lạc đã truyền đạt mệnh lệnh đánh giết rồi, là nhiệm vụ cấp ba, cho dù tộc Phượng Hoàng không cam lòng thì cũng chỉ có thể chịu đựng, thậm chí, tộc Phượng Hoàng giống như bị dọa sợ. Chẳng phải là năm ngày trước, tộc Phượng Hoàng tuyên bố với bên ngoài rằng, Diệp Mộ Cẩn không còn là thánh nữ của tộc Phượng Hoàng nữa sao?”
“Tộc Phượng Hoàng cũng thật biết thời biết thế, ha ha…”
“Diệp Mộ Cẩn thật sự đáng thương, tộc Phượng Hoàng đã ruồng bỏ cô ta, lại thêm phải đối mặt với sự đuổi giết của học viện Tiên Lạc, trên trời hay dưới đất đều không có cửa thoát thân!”
“Ai bảo cô ta làm vậy làm gì? Chỉ trách cô ta là một kẻ ngốc, lúc ấy lại không thành thành thật thật đánh chết cái người quan trọng nhất trong lòng cô ta trong ảo cảnh đi, như vậy không phải tốt rồi sao? Đầu óc có vấn đề!”
“Được rồi, không nói nữa, chúng ta mau chóng xuất phát thôi, đừng chậm trễ, Diệp Mộ Cẩn sắp bị người khác đánh chết rồi”.
...
Trong lúc Tô Minh bế quan.
Thời gian trôi qua.
Mấy ngày sau.
“Vù…”
Bên trong học viện Linh Võ vốn tĩnh lặng, bỗng nhiên xuất hiện một khí tức hư không chợt loé rồi biến mất, làm rung động cả học viện, nhưng cũng chỉ một giây sau, cỗ hơi thở kia đã tiêu tan không thấy tăm hơi.