Mục lục
Truyện: Đỉnh cấp Tông Sư - Tô Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Đợi sau khi Phó Tử Lập trở về, tranh thủ cơ hội tạo mối quan hệ tốt với Phó Tử Lập cũng được, mà tìm hiểu một chút về mấy thứ tốt ông ta chiếm được trên người Tô Minh cũng được, đây đều là những việc phải làm.  

 

Cho nên, tất cả đều im lặng chờ đợi.  

 

…  

 

Trong hư không vô tận.  

 

“A a a”, Phó Tử Lập thật sự không chịu nổi, ông ta sắp phát điên rồi, sắc mặt méo mó đến cực hạn, nhìn qua giống như là đã nhập ma, toàn thân tràn ngập hơi thở cuồng loạn.  

 

Rõ ràng tốc độ của ông ta đã nhanh như vậy.  

 

Nhưng vẫn kém Tô Minh một chút.  

 

Hơn nữa, ông ta chỉ có thể trơ mắt nhìn vết thương của Tô Minh dần dần khôi phục trở lại.  

 

Ông ta nhận ra ngay từ đầu Tô Minh đã nhanh chóng dùng toàn lực để đối phó, sau đó ngày càng trở nên thành thạo.  

 

Còn về một nhát Cửu Kiếm Kinh Tiên kia đã sớm biến mất trong không trung, nếu như tiếp tục xuất kiếm thì cũng là vô ích mà thôi, lại nói không đuổi theo mà chỉ xuất kiếm trên không thì sẽ không đạt được hiệu quả. Huống chi một nhát kiếm như vậy cũng cần phải tiêu hao một lượng chân khí khổng lồ, nếu như không nắm chắc tuyệt đối thì không thể sử dụng loạn được.  

 

Ngay tại thời điểm Phó Tử Lập nghĩ bản thân phải trơ mắt nhìn kẻ thù không đội trời chung của mình cứ như vậy trốn thoát.  

 

Đột nhiên!  

 

Điều khiến người ta không thể nghĩ đến chính là  

 

Tô Minh dừng lại.  

 

Đúng.  

 

Chính là đột nhiên dừng lại một cách kỳ lạ.  

 

Anh xoay người.  

 

Tô Minh bình tĩnh nhìn về phía Phó Tử Lập.  

 

Phó Tử Lập cũng lập tức dừng lại, đối mặt trực tiếp với Tô Minh đang lơ lửng trên không trung.  

 

Sắc mặt Phó Tử Lập trở nên dữ tợn, vặn vẹo, đồng thời mang theo một chút vui mừng và khó hiểu.  

 

Sao lại thế này?  

 

Thằng nhãi này cho dù có chết một trăm triệu lần cũng không thể nào giải tỏa được mối hận trong lòng ông ta, vậy mà cứ như vậy dừng lại?  

 

Rốt cuộc là vì sao?  

 

“Trốn không được? Chuẩn bị đón nhận cái chết sao?”, giờ phút này, Phó Tử Lập lại bình tĩnh hơn một chút, âm thanh khàn khàn, trong đôi mắt tràn ngập sự oán hận, đáy lòng đang tự hỏi xem nên làm như thế nào để cho Tô Minh chết một cách thảm thiết, đau đớn nhất.  

 

“Tôi dừng lại là để chuẩn bị đưa ông đi gặp con trai mình”, Tô Minh mỉm cười nói.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK